THƠ TÔ THÙY YÊN

THƠ TÔ THÙY YÊN

TÔ THÙY YÊN 1

Tô Thùy Yên tên thật là Đinh Thành Tiên, sanh năm 1938 tại Gò Vấp, Gia Định.

Ông sáng tác thơ và có thơ được đăng báo từ năm 16 tuổi! Đến cuối năm 1956, ông đã tham gia nhóm Sáng Tạo (gồm Mai Thảo, Thanh Tâm Tuyền, Trần Thanh Hiệp, Nguyễn Sỹ Tế, Doãn Quốc Sỹ, Duy Thanh, và Thái Tuấn)

Trước 1975,  ở miền Nam, ông bị động viên, nhập ngũ từ năm 1964 đến 1975, Chức vụ sau cùng là Thiếu tá trong quân đội VNCH. Sau 1975, ông đi cải tạo 13 năm. Từ năm 1993, ông định cư ở Mĩ. Ông từ trần tại Houston. CA. 21/5/2019

Các nhà thơ Du Tử Lê, Tô Kiều Ngân, Ý Nhi và các nhà nghiên cứu phê bình Thụy Khuê, Đặng Tiến, Nguyễn Vy Khanh, Bùi Vĩnh Phúc, Trần Hữu thục, Nguyễn Đức Tùng, Nguyễn Hưng Quốc, Nguyễn Văn Tuấn, Nguyễn Mạnh Trinh… đã có những bài viết rất hay về thơ Tô Thùy Yên. Nguyễn Hưng Quốc nhận định Tô Thùy Yên “là một trong những nhà thơ lớn nhất của miền Nam trong giai đoạn 1954-75, hơn nữa, cũng là một trong những nhà thơ lớn nhất của Việt Nam nói chung trong cả nửa sau thế kỷ 20

Để có thể xác định Tô Thùy Yên là một nhà thơ lớn và là một “nhà thơ lớn nhất của Việt Nam nói chung trong cả nửa sau thế kỷ 20“như nhận xét của Nguyễn Hưng Quốc thì cần có những hội thảo, những nghiên cứu sâu rộng trên cả một nền thơ  Việt Nam. Ý kiến của một người chỉ là góc nhìn riêng, và góc nhìn riêng thì thường là rất hẹp.

Theo quan sát của tôi, một nhà thơ lớn phải là nhà thơ có tư tưởng lớn, cũng là người tự đặt được cột mốc nghệ thuật trong tiến trình phát triển của lịch sử văn chương dân tộc và mở ra một trào lưu sáng tác sau đó. Nhà thơ lớn là người nói được tiếng nói của thời đại và tác phẩm của ông ta phải được công chúng rộng rãi biết đến, công nhận và yêu thích.

Nguyễn Đình Chiểu là một nhà thơ như vậy. Tư tưởng yêu nước của ông là tư tưởng tiến bộ vượt không gian thời gian. Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc và Lục Vân Tiên của ông là những cột mốc trong lịch sử văn học. Hình tượng người nông dân dánh giặc anh hùng lần đầu tiên đi vào văn chương Việt Nam qua trang thơ Nguyễn Đình Chiểu và sau đó trở thành hình tượng trung tâm của văn chương kháng chiến. Quan điểm văn chương chiến đấu của Nguyễn Đình Chiểu là quan điểm có nguồn gốc truyền thống, và sau ông vẫn được kế thừa. Ông trở thành nhà văn của nhân dân.

Tôi nghĩ Tô Thùy Yên chưa có được tầm vóc đó, dù khuộn mặt thơ của ông có góc cạnh. Thơ ông có tư tưởng nhưng chưa định hình một tư tưởng của riêng ông, và cũng ở mặt tư tưởng, thơ ông bị hạn chế đối với công chúng trong nước, nghĩa là tư tưởng của ông chưa vượt qua được thời đại. Ông có đóng góp vào sự đổi mới thi ca ở miền Nam những năm 1960 và một số bài thơ của ông được yêu mến ở miền Nam đương thời. Bài thơ Chiều trên phá Tam Giang được Trần Thiện Thanh phổ nhạc một phần có làm thơ ông vang xa. Dù vậy, qua bóng dáng của ông tôi thấy thấp thoáng Bùi Giáng, Phạm thiên Thư, và Trường Sa hành có cái lãng tử của Nguyễn Bính, có cái day dứt của Thâm Tâm…

Vâng, cũng chỉ là cảm nhận chủ quan.

Thơ Tô Thùy Yên là thơ hiện thực vươn lên thơ tư tưởng, là thơ hiện đại nhưng đậm màu sắc cổ điển, là khí chất bi tráng của “Cái Ta thất bại” có bóng dáng từ Cao bá Quát, hoặc xa hơn nữa (Đỗ Phủ). Không phải vô tình, trong trại cải tạo, lúc thèm đọc thơ quá, Tô Thùy Yên từng ghi lại bằng chữ Hán bài  “Đồng Cốc Huyện Chung cư Thất ca” của Đỗ Phủ cho lão nhà thơ Hà Thượng Nhân.

Tôi đọc thơ Tô Thùy Yên với một xúc động sâu xa những gì ông viết về kiếp người. Cái hay của thơ Tô Thùy Yên chỉ có thể cảm nhận mà không cần phân tích. Dù vậy, người đọc cần có vốn tri thức và sự trải nghiệm. Bởi chính cuộc đời trải nghiệm bể dâu của ông đã làm nên thơ ông. Ông đã vượt qua được “Hố thẳm tư tưởng”(chữ của Phạm Công Thiện) để tiếp cận tư tưởng Thiền, bao dung và nhân ái.

Tôi chia sẻ tư tưởng này của ông về thi ca: “…Đặc biệt, trong những tình huống cực kỳ chông chênh, nghiệt ngã, sinh tử mà chính con người bị đọa đày dìm đắm vào đó, bị đặt để trước nguy cơ thường trực của sự trấn lột chính cái nhân phẩm còn sót lại của mình, thơ, hơn bao giờ hết đã chứng tỏ một cách mãnh liệt cái khả năng siêu việt gần như là tôn giáo của thơ. Trong những tình huống đó, rất nhiều người đã nương tựa vào thơ, để mà gìn giữ lấy mình, để mà sống sót với tư cách là con người…”(Bài nói tại Seattle Public  Library 26/7/1997)

Không nhà thơ nào vượt qua được bối cảnh lịch sử chi phối mình, thế nên nói về thơ Tô Thùy Yên lúc này cần đặt mình trong tâm thức dân tộc để trân trọng cả những vinh quang và đau đớn mà dân tộc đã trải qua trong chiến tranh.

Nhiều người đọc cho rằng những bài thơ sau đây là những bày thơ hay của Tô Thùy Yên:

Chiều trên Phá Tam Giang (1972). Hề, Ta Trở Lại Căn Nhà Cỏ (1972). Đêm qua Bắc Vàm Cống. Anh Hùng Tận, Trường Sa hành (1974). Đãng tử. Tưởng tượng ta về nơi bản trạch. Mùa hạn (Nghệ Tĩnh 1979). Ta về (1985). Thắp Tạ…

Xin trích vài câu thơ của Tô Thùy Yên:

CÁNH ĐỒNG CON NGỰA CHUYẾN TÀU

Trên cánh đồng hoang thuần một màu,
Trên cánh đồng hoang dài đến đỗi
Tàu chạy mau mà qua rất lâu.
Tàu chạy mau, tàu chạy rất mau.
Ngựa rượt tàu, rượt tàu, rượt tàu.
Cỏ cây, cỏ cây lùi chóng mặt.
Gò nổng cao rồi thung lũng sâu.
Ngựa thở hào hển, thở hào hển.
Tàu chạy mau, vẫn mau, vẫn mau.
Mặt trời mọc xong, mặt trời lặn.
Ngựa gục đầu, gục đầu, gục đầu.
Cánh đồng, a! cánh đồng sắp hết.
Tàu chạy mau, càng mau, càng mau.
Ngựa ngã lăn mình mướt như cỏ,
Chấm giữa nền nhung một vết nâu.
                      (4-1956)
TA VỀ

“Ta về – một bóng trên đường lớn
Thơ chẳng ai đề vạt áo phai…
Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ?
Mười năm, đá cũng ngậm ngùi thay..

……

Ta về như hạc vàng thương nhớ
Một thuở trần gian bay lướt qua
Ta tiếc đời ta sao hữu hạn
Đành không trải hết được lòng ta”

(Ta về 1985)

TẶNG PHẨM

“Thắp tạ càn khôn một vô ích
Thắp tạ nhân quần một luyến thương

Thức cho xong bài thơ
Mai sớm ra đi
Cài hờ lên cửa tặng”

***

ĐƯỜNG LÊN NÚI CÚI-Chương 6

Đường lên Núi Cúi -Chương 6

Bùi Công Thuấn

 

 

 

 

        Thưa Đức cha! Đến hôm nay Trung tâm Hành hương Đức Mẹ Núi Cúi đã được phép xây dựng và đang thi công, trong tương lai gần sẽ hoàn thành. Chúng con muốn Đức cha cho biết có nguyên nhân động cơ nào dẫn đến thành công này không?

Đức cha Đaminh rất vui:

-Tôi có thể trả lời ngay với thầy. Nguyên nhân đưa đến thành công này có nhiều: nguyên nhân xa, nguyên nhân gần. Xa như sự thành công của Đại hội FABC (Hội nghị Liên Hội đồng Giám mục châu Á) và những cuộc viếng thăm cấp cao của các vị lãnh đạo Nhà nước (về Tôn giáo). Nguyên nhân gần như Lễ Kim Khánh Linh mục của Đức cha Giáo phận.

***

 

 FABC & NHỮNG SỰ KIỆN

(FABC: Federation of Asian Bishops’ Conferences)  

fabc-3

         Hội nghị Liên Hội đồng Giám mục Á châu (FABC) lần thứ X là một sự kiện có ảnh hưởng quan trọng đối với Giáo hội Việt Nam và đặc biệt với giáo phận Xuân Lộc. Lần đầu tổ chức một hội nghị quốc tế về tôn giáo ở Việt Nam, Hội đồng giám mục Việt Nam hiểu những khó khăn mình sẽ gặp phải.

         Trả lời phỏng vấn Ban Biên tập WHĐ (trang web của Hội đồng Giám mục Việt Nam) về FABC, Đức Hồng Y Gioan Baotixita Phạm Minh Mẫn, Tổng Giám mục Tổng Giáo phận thành phố Hồ Chí Minh nhận định [1]:

Tôi thấy có một số trở ngại từ cả đôi bên. Nhìn bề mặt là những thủ tục hành chánh phức tạp. Nhìn chiều sâu, là sự nghi ngờ và sợ sệt từ đôi bên. Song cho đến nay, xem ra đôi bên hiểu nhau hơn, nhất là biết rõ hơn về chủ đề của Hội nghị X là Loan Tin Mừng Sự Sống và Tình Thương của Chúa Giêsu Kitô nhằm đáp lại những thách đố trong xã hội Á châu hôm nay. Và đôi bên có những bước mở đường cho nhau vượt qua những nghi ngại.

          Đức Hồng Y còn kể tiếp câu chuyện: Đầu năm 2011, Ban Thường Vụ FABC có mời tôi dự cuộc họp ở Bangkok. Vị Tổng Thư ký có đặt cho tôi hai câu hỏi: (1) Nhà nước Việt Nam có cho các thành viên FABC nhập cảnh không? (2) Nếu tổ chức tại Việt Nam, các tham dự viên Hội nghị X có được tự do phát biểu không?

Tôi trả lời: (1) Xem ra Nhà nước Việt Nam muốn cho tổ chức Hội nghị IX tại Việt Nam, nên tôi nghĩ rằng Nhà nước sẽ cho các tham dự viên nhập cảnh; (2) Năm 2010, Hội đồng Giám mục Việt Nam có tổ chức Đại Hội Dân Chúa Việt Nam với sự tham dự của đại diện 26 giáo phận tại Việt Nam, cùng một số đại diện những Giáo hội ngoài Việt Nam và có cộng đoàn công giáo Việt Nam. Tôi thấy mọi người phát biểu cách tự do, tất nhiên theo chủ đề Hội đồng Giám mục Việt Nam nêu ra, là xây mới Giáo hội tại Việt Nam thành Giáo hội mầu nhiệm – hiệp thông – sứ vụ. Sau đó FABC quyết định tổ chức Hội nghị X năm 2012 tại Việt Nam.

          Đức cha Phêrô Nguyễn Văn Khảm thông báo những tín hiệu vui từ phía chính quyền Việt Nam [2]: “Chúng tôi đã thông báo cho Chính quyền biết. Chính quyền đã có văn thư trả lời, và đề nghị xúc tiến việc thực hiện thủ tục nhập cảnh cho các Giám mục và chuyên viên thần học đến dự hội nghị. Ngày 23 tháng 11 vừa qua, Cục Quản lý xuất nhập cảnh đã thông báo cho chúng tôi biết: (1) Đồng ý cho 118 khách được nhập xuất cảnh Việt Nam, theo danh sách đính kèm; (2) Những khách này được nhận thị thực tại sân bay quốc tế. Như thế, coi như mọi sự đang tiến hành tốt đẹp.

Đức cha Đaminh Nguyễn Chu Trinh, Giám mục Giáo phận Xuân Lộc, nơi đăng cai tổ chức hội nghị, trả lời phỏng vấn Ban Biên tập WHĐ:

Phóng viên: Để đón tiếp một hội nghị có tầm vóc khu vực như thế, chúng con hình dung Đức cha phải lo lắng và vất vả nhiều. Đức cha có thể cho chúng con biết đôi chút về sự chuẩn bị đó không?

Đức cha Đaminh xác nhận:

Đúng là chúng tôi rất lo lắng và vất vả. Nhà cửa, phòng ốc phải tu sửa lại, các trang bị nội thất cũng phải coi lại, phải bổ sung hoặc thay thế. Chẳng hạn phải trang bị cho phòng họp chính và 9 phòng họp nhóm của Hội nghị, các phòng phải được trang bị máy lạnh v.v… Chúng tôi chưa có kinh nghiệm về việc tổ chức một hội nghị như thế này nên nhiều khâu chuẩn bị phải dò dẫm. Việc trang trí cho Hội nghị cần nhiều sáng tạo, công phu. Chúng tôi có nhờ những chuyên gia nghệ thuật trợ giúp, để nhân đó, trình bày cho Hội nghị những nét văn hoá nghệ thuật đặc trưng của dân tộc; rồi khâu ẩm thực chẳng hạn, cũng là một vấn đề rất phức tạp.”[3]

Đức cha nói thêm:

-Trả lời phỏng vấn chỉ khái quát thế. Trong thực tế thì nhiều việc lắm. Thí dụ, bố trí chỗ ở và làm việc cho khoảng 250 vị khách quốc tế sao cho có đủ những tiện nghi tôi thiểu, phải có Internet băng thông rộng để đưa tin. Cái này mình phải thuê riêng. Đặc biệt là vấn đề bảo đảm an ninh cho Hội nghị, tôi đề nghị Chính quyền bảo vệ vòng ngoài. Tòa Giám mục chịu trách nhiệm bên trong. Đến cả vấn đề ẩm thực cũng phải được bảo đảm an toàn tuyệt đối, thực phẩm lấy nguồn từ đâu, được kiểm tra thế nào, nấu nướng khẩu vị ra sao. Xin lưu ý rằng các Đức Hồng y và các Đức Giám mục ở châu Á có khẩu vị rất khác nhau…

Đấy là về điều kiện ăn ở và làm việc, còn việc tổ chức đón tiếp, tổ chức Đêm Văn hóa Việt Nam như một điểm nhấn nữa, công phu lắm! Trước đó gần 2 tháng, Ban Giáo dân-giáo phận do Đức Ông Vinh sơn chủ trì đã họp bàn về những công việc cụ thể. Phải huy động đến vài ngàn người tham gia tổ chức.

***

CacDaiBieu

(Các đại biểu)

BẢN TIN TỔNG HỢP VỀ FABC LẦN THỨ X

 

Chúa nhật 9-12-2012, Đức hồng y Oswald Gracias, Tổng thư ký Liên Hội đồng Giám mục Á châu (FABC), cùng với một số Giám mục và chuyên viên của FABC đã đến phi trường Tân Sơn Nhất để chuẩn bị tham dự Đại hội toàn thể FABC lần thứ X tổ chức tại Tòa Giám mục Xuân Lộc, Việt Nam.

Riêng Đức hồng y Oswald Gracias đã cùng Đức hồng y Gaudencio Borbon Rosales (Đặc sứ của Đức Thánh Cha tại Đại hội X FABC), Đức Tổng Giám mục Leopoldo Girelli (Đại diện không thường trú của Tòa Thánh tại Việt Nam), và Đức Hồng y GB. Phạm Minh Mẫn ra Hà Nội, cùng với Đức Tổng Giám mục Phêrô Nguyễn Văn Nhơn (Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam) đến thăm xã giao Chính quyền Việt Nam trước khi khai mạc Đại hội.

Hội đồng Giám mục Việt Nam đã cử Ðức cha Phaolô Bùi Văn Ðọc, Giám mục Mỹ Tho, và Ðức cha Phêrô Nguyễn Văn Ðệ, Giám mục Thái Bình, đi dự Hội nghị.

Ban Biên tập WHĐ phỏng vấn Đức cha Phao lô Bùi Văn Ðọc, ngài cho biết nội dung chính của Hội nghị lần này là:

– Hội nghị toàn thể của Liên Hội đồng Giám mục Á châu lần này, vì là kỷ niệm 40 năm thành lập và quy chế được Toà Thánh Vatican phê chuẩn vào năm 1972, nên đã chọn chủ đề: Liên Hội đồng Giám mục Á châu (FABC) kỷ niệm 40 năm – Ðáp lại những thách đố tại châu Á. Hội nghị sẽ nhìn lại các sinh hoạt và đường lối đã vạch ra trong 40 năm qua, và chúc tụng tạ ơn Thiên Chúa; cố gắng phân định các dấu chỉ của thời đại và cầu nguyện xin Ơn Khôn ngoan; cùng nhau suy nghĩ trong cái nhìn đức tin về bối cảnh mục vụ hiện nay tại châu Á, và xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn Giáo hội; suy nghĩ về cách thức đáp ứng những thách đố trên bình diện mục vụ, xin ơn quảng đại và can đảm. Sau cùng Hội nghị muốn nói lên sự quyết tâm dấn thân mới mẻ và quyết liệt hơn cho Giáo hội tại Á châu.

Trong hội nghị, Ðức cha Phaolô chia sẻ tham luận:

-Bài tham luận của tôi nhắc lại đường lối đối thoại theo ba hướng mà Liên Hội đồng Giám mục Á châu (FABC) đã đề ra ngay từ khi mới thành lập (Tài Liệu Làm Việc, số 5) là: hướng về người nghèo, hướng về các nền văn hoá, hướng về các tôn giáo, tôi có đề nghị nên cùng nhau suy nghĩ về một hướng thứ tư, là đối thoại với xã hội vô thần duy vật. Tôi có nhắc tới sự hướng dẫn tích cực của Ðức Thánh Cha Bênêđictô XVI trong dịp các Giám mục Việt Nam đi viếng mộ hai thánh Phêrô và Phaolô năm 2009.

Trong phần thứ hai, tôi nhắc lại số 17 đề cập đến một “văn hoá mới” đang lan rộng tại châu Á và làm đảo lộn những giá trị cổ truyền, do ảnh hưởng của việc toàn cầu hóa, tạo ra một não trạng “duy thế tục”, duy vật, duy hưởng thụ, duy tương đối. Trong thực tế hiện nay, não trạng này cũng khá phổ biến ở Việt Nam, giống như ở nhiều nước Á châu khác. Não trạng này, nếu không được lưu ý kịp thời, có thể làm xói mòn các niềm tin tôn giáo, và ngay cả đời sống đức tin Kitô giáo.

Trong phần thứ ba, tôi đề cập tới những nỗ lực của Giáo hội tại Việt Nam, tiêu biểu là Ðại hội Dân Chúa năm 2010, một cố gắng nhìn lại của Giáo hội tại Việt Nam để hướng tới việc sống đức tin sâu xa hơn, trên cả ba bình diện mầu nhiệm, hiệp thông và sứ vụ, để làm chứng cho Tin Mừng về Tình Yêu của Thiên Chúa trên Quê hương Ðất Nước Việt Nam và tất cả những nơi mà có người Việt Nam Công Giáo hiện diện.

Cuối cùng, Ðức Cha Phaolô bày tỏ ước mong của ngài:

– Cũng như một số Ðức cha Việt Nam khác, tôi mới biết Liên Hội đồng Giám mục Á Châu (FABC), vì từ trước tới nay, chúng tôi ít có dịp giao lưu, nhưng lần này tôi hy vọng sẽ là “một sự bắt đầu mới” của Giáo hội tại Việt Nam hội nhập vào khu vực Á châu, một sự hội nhập rất cần thiết, vì rõ ràng Việt Nam là một quốc gia Á châu, dân tộc Việt Nam là một dân tộc Á châu. Chắc chắn chúng ta có rất nhiều điểm chung với các Giáo hội chị em tại Á châu. Sự hiệp thông giữa các Giáo hội địa phương tại châu Á sẽ làm cho Giáo hội trở nên năng động hơn, vui tươi hơn, và hỗ trợ nhau cách hữu hiệu hơn trong việc loan báo Tin Mừng cho chư dân và việc Tân Phúc âm hoá.

Tôi tin vào cái nhìn tiên tri của Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II: Thế kỷ 21 là thế kỷ của châu Á. Chúng ta hãy mạnh dạn giới thiệu gương mặt Chúa Giêsu cho các dân tộc Á châu, cho các nền văn hoá Á châu. Chắc chắn Ngài sẽ thu phục được những con người Á châu, vì chính Ngài cũng là một người Á châu như mọi người Á châu chúng ta. Ngài sẽ ban cho chúng ta Thần Khí Phục sinh của Ngài, và càng ngày sẽ càng có thêm người được chia sẻ Tình Yêu và Sự Sống của Ngài. Ngài sẽ đẩy lùi “nền văn hoá sự chết” khỏi lục địa Á châu. (Ban Biên tập WHÐ)

THÁNH LỄ KHAI MẠC FABC LẦN THỨ X

Sáng nay (ngày 11-12-2012), đông đảo các Linh mục Giáo phận Xuân Lộc, tu sĩ nam nữ đại diện các dòng tu, đại diện qúy chức Ban Hành giáo và Ban Trị sự các giới trong Giáo phận cùng một số khách mời đã quy tụ về Tòa Giám mục Xuân Lộc dự Thánh lễ khai mạc Hội nghị Liên Hội đồng Giám mục Á Châu (FABC) và kỷ niệm 40 năm thành lập FABC (1972- 2012).

Cùng tham dự lễ khai mạc có đại diện Ban Tôn giáo Chính phủ, chính quyền địa phương, và đại diện các tôn giáo bạn.

Trước khi Thánh lễ bắt đầu, Hội nghị đã chụp hình lưu niệm chung trong khuôn viên Tòa Giám Mục Xuân Lộc và trong hội trường chính.

Đúng 9 giờ, Đức hồng y Gaudencio Borbon Rosales đặc sứ của Đức Thánh Cha cử hành Thánh lễ Khai mạc tại nhà nguyện tòa Giám Mục Xuân Lộc. Rước chủ tế là các Chủng sinh Đại Chủng viện Xuân Lộc và hơn 230 linh mục giáo phận hiện diện cùng đồng tế.

Trong bài chia sẻ Tin Mừng nói về người mục tử đã bỏ 99 con chiên tốt để đi tìm một con chiên lạc, Đức hồng y đặc sứ so sánh với tình hình ở Á châu. “Tại Á châu, Kitô hữu rất ít, nên có thể nói ở châu lục chúng ta có tới 99 con chiên lạc, và chỉ có 1 con chiên ở trong chuồng! Mà Chúa thì không muốn mất một con chiên nào! Dù chỉ một con chiên lạc, Ngài cũng bỏ tất cả để đi tìm! Huống hồ là 99 con lạc! Vậy trách nhiệm của chúng ta là gì?

Sau lễ, Đức Hồng y Đặc sứ công bố Sứ điệp của Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI gởi cho Hội nghị FABC X tổ chức tại Xuân Lộc, Việt Nam. Đức ông Giuse Đinh Đức Đạo tóm dịch: Nội dung có ba phần chính: Qúa trình hình thành FABC; quá khứ FABC đã diễn ra chuyện gì và hướng tới tương lai.

Cuối cùng ngài chuyển Phép lành Tòa thánh của Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI đến mọi thành phần dân Chúa. Vị Đặc sứ khẳng định: Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI luôn đồng hành với FABC.

          Đức Tổng giám mục Léopoldo Girelli đón tiếp phái đoàn Chính phủ đến thăm tại phòng khách Toà Giám mục Xuân Lộc.

Thánh lễ khai mạc kết thúc vào lúc 10 giờ 30.

KHAI MẠC HỘI NGHỊ        

Lúc 10g30 Đại hội cử hành nghi thức khai mạc tại Tòa Giám mục Xuân Lộc.

Một cuộc rước trọng thể đưa phái đoàn FABC cùng với đại diện chính quyền và đại diện các tôn giáo bạn đi từ Toà Giám mục vào Hội trường Đại Chủng viện.

Chương trình bắt đầu bằng tiết mục biểu diễn trống của các nữ tu dòng Nữ tỳ Chúa Giêsu Linh mục.

Sau đây là diễn tiến chương trình:

Lm. Raymond Leslie O’Toole, Thư ký thường trực của FABC cám ơn và giới thiệu chương trình.

Ông Trưởng Ban Tôn giáo Tỉnh Đồng Nai giới thiệu phái đoàn chính quyền và tôn giáo bạn.

Đức Giám mục Đaminh Nguyễn Chu Trinh, Giám mục Chính toà Xuân Lộc chào mừng Đại hội.

Đức Tổng Giám mục Phêrô Nguyễn Văn Nhơn, Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam nói về Giáo hội Việt Nam và FABC.

Đức Hồng y Oswald Gracias, Tổng thư ký FABC trình bày sơ lược 10 Đại hội FABC.

Đức Tổng Giám mục Léopoldo Girelli, Đại diện không thường trú của Đức Thánh Cha tại Việt Nam nói về FABC và năm Đức Tin.

Đức Hồng y Gaudencio Borbon Rosales, Đặc sứ của Đức Thánh Cha tại Đại hội X FABC chuyển sứ điệp của Đức Thánh Cha đến Đại hội và dân tộc Việt Nam.

Ông Phạm Dũng, Thứ trưởng Bộ Nội Vụ, Trưởng Ban Tôn giáo Chính phủ chúc mừng Đại hội.

Đức Hồng y GB. Phạm Minh Mẫn, Tổng Giám mục Tổng Giáo phận thành phố Hồ Chí Minh diễn tả tâm tình của giáo dân Việt Nam đối với Đại hội.

Chương trình khai mạc chấm dứt bằng vũ khúc “Dân ca ba miền” của các nữ tu dòng Mến Thánh Giá Xuân Lộc.

Trước khi ra về, phái đoàn Chính quyền đã trao tặng Đại hội FABC X những lẵng hoa thật lớn và thật đẹp.

Phái đoàn FABC sau đó dùng cơm trưa vào lúc 13g30, và phiên họp đầu tiên của Đại hội đã bắt đầu vào lúc 16g. Với giờ cầu nguyện Taizé lúc 20g30, ngày khai mạc Đại hội FABC X đã kết thúc trong bình an.
Tường thuật nghi thức khai mạc

 

200 thanh niên nam nữ của giáo xứ Ninh Phát, và một số giáo xứ hạt Xuân Lộc trong màu áo dài hồng, và khăn đóng, áo thụng màu vàng đồng, đón các đại biểu dọc theo đường đi của tiền sảnh Tòa Giám mục sang hội trường Đại Chủng viện.

Gần 600 nhạc công các ban nhạc kèn của một số giáo Hạt trong giáo phận Xuân Lộc như của Hạt Gia Kiệm (300), Hạt Xuân Lộc (120), Hạt Hòa Thanh (100) và Hạt Biên Hòa (70) đứng kín một phần sân của Đại Chủng viện.

Đội trống của giáo xứ Bắc Hải, Hố Nai 145 người mang lễ phục ngày hội của truyền thống Việt Nam. Và hơn 100 đồng bào Công Giáo người  dân tộc  với trang phục của mình  đã sắp hàng ngay thẳng trước sân còn lại của Đại Chủng viện để đón các thành viên của Hội nghị và các vị khách quý tiến vào hội trường Đại Chủng viện khai mạc hội nghị.

Khoảng hơn 11 giờ trưa, đoàn rước quý đại biểu dự hội nghị, quý đại diện chính quyền, các tôn giáo bạn từ tiền sảnh Tòa Giám Mục sang Hội trường Đại Chủng viện giữa những tiếng pháo tay giòn giã, không dứt, giữa những nhạc kèn, tiếng trống hào hùng âm vang.

Dẫn đầu đoàn là các thanh niên trong trang phục dân tộc áo dài màu vàng đầu đội khăn đóng mang 40 logo của FABC đi đầu đoàn rước. Mỗi Logo giơ cao lên là biểu tượng của một năm FABC hoạt động.  Sau đó là các vị Tổng Đại diện của các giáo phận tại Việt Nam do Đức Ông Vinhsơn Đặng Văn Tú, Tổng Đại diện Giáo phận Xuân Lộc đi đầu. Tiếp theo là các Đức Giám mục và các thành viên văn phòng của Hội nghị.

Sau đó nổi bật là 40 chàng trai trong trang phục lính triều đình ngày xưa, cầm 40 lọng vàng đứng ngay hàng trực đón quý đại biểu. Họ đón các vị khách quý đai diện Chính Quyền và các tôn giáo, và các vị Tổng Giám mục, Hồng y đại biểu.

Sáu vị đi cuối cùng đoàn rước là Đức Cha Đaminh Nguyễn Chu Trinh, (Giám mục Xuân Lộc chủ nhà) Đức Tổng Giám mục Phêrô Nguyễn văn Nhơn, (Chủ Tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam) Đức Hồng Y GB Phạm minh Mẫn, (Tổng Giám mục Tổng giáo phận thành phố Hồ Chí Minh)  Đức Tổng Giám mục Leopoldo Girelli (Đại diện không thường trú của Tòa Thánh tại Việt Nam), Đức Hồng y Oswald Gracias (Tổng Thư ký FABC) và Đức hồng y Gaudencio Borbon Rosales (Đặc sứ của Đức Thánh Cha tại Đại hội X FABC). Ngoài lọng vàng trang trọng, còn có các thầy Đại Chủng viện thánh Giuse Xuân Lộc cầm sẵn dù trong tay để che nắng cho từng vị đại biểu.

Mở  đầu lễ  khai mạc là “Tiếng trống khai hội” của 20 diễn viên múa trống rất nghệ thuật và điêu luyện của quý Dì thuộc Hội dòng Nữ Tỳ Chúa Giêsu Linh mục. Trong trang phục áo dài vàng truyền thống, với những tiếng trống hào hùng, âm vang góp phần làm hưng phấn ngay từ những phút đầu tiên.

Sau phần trình diễn đặc sắc của tiếng trống truyền thống, Cha Raymond Leslie O’Toole, Thư ký điều hành Hội nghị FABC, và Đức ông Giuse Đinh Đức Đạo, Giám đốc Đại Chủng viện Thánh Giuse Xuân Lộc phụ trách phiên dịch ngồi vào bàn điều hành phía trên sân khấu để bắt đầu chương trình Lễ Khai Mạc.

Trước khi các Đức Hồng Y, Tổng Giám mục có diễn văn khai mạc, ông Trưởng Ban Tôn giáo tỉnh Đồng Nai giới thiệu cùng quý đại biểu Hội nghị FABC những vị đại diện các cấp chính quyền từ Trung ương đến tỉnh Đồng Nai và thị xã Long Khánh; cùng đại diện các tôn giáo bạn: Phật giáo, Cao Đài Tây Ninh, và Tin Lành về dự lễ khai mạc. Đáng lưu ý, có sự hiện diện của ông Phạm Dũng, Thứ trưởng Bộ Nội Vụ, Trưởng Ban Tôn giáo Chính phủ; ông Dương ngọc Tấn, Phó trưởng Ban Tôn giáo Chính Phủ; ông Trần Hoàng Thám, Phó chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, ông Nguyễn Thành Trí, Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh Đồng Nai.

          Lời chào mừng của Đức Giám mục Xuân Lộc.

Trong diễn văn chào mừng – khai mạc, Đức cha Đaminh Nguyễn chu Trinh, Giám mục Giáo phận Xuân Lộc chào mừng Đức Hồng y Gaudencio Borbon Rosales (Đặc sứ của Đức Thánh Cha), Đức Hồng y Oswald Gracias (Tổng Thư ký FABC), Tổng Giám mục Leopoldo Girelli (Đại diện không thường trú của Tòa Thánh tại Việt Nam), quý Đức Hồng y, Tổng Giám mục, Giám mục, tất cả quý Đại biểu về dự Đại hội FABC. Ngài cũng chào mừng quý vị đại diện các cấp chính quyền từ  Chính phủ, đến cấp Tỉnh, cấp Thị xã, đến quý vị đại diện các tôn giáo bạn… Đức cha Đaminh thay mặt cho Đức cha Phụ tá Tôma, cùng 475 Linh mục, 1692 Tu sĩ nam nữ, 237 Chủng sinh và gần một triệu giáo dân thuộc Giáo phận Xuân Lộc gởi lời trân trọng đến tất cả quý vị về dự lễ Khai mạc FABC, nhất là dâng lên Đức Thánh Cha lòng kính trọng trong sự hiệp thông và yêu mến vâng phục.

Đức cha Đa Minh cũng cho biết, cùng với Tổng giáo phận thành phố Hồ Chí Minh, Giáo phận Xuân Lộc đã huy động mọi tài lực, nhân lực để góp phần tổ chức tốt nhất cho Đại hội FABC gặt hái nhiều thành công tốt đẹp. Vì là lần đầu tổ chức Hội nghi FABC tại Giáo phận Xuân Lộc và Tổng giáo phận Tp.HCM, chắc chắn không tránh khỏi những thiếu sót, mong quý Đại biểu thông cảm. Cuối diễn văn khai mạc, Đức Cha Đaminh kính chúc quý Đại biểu tràn đầy ơn Chúa Thánh Thần, quý khách đầy an bình hạnh phúc, chúc hội nghị FABC X thành công.

           Lời chào mừng của Chủ Tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam

Tiếp theo đó, Đức Tổng Giám mục Phêrô Nguyễn Văn Nhơn, Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam, nhân danh các Giám mục Việt Nam, toàn thể dân Chúa, gởi lời chào mừng đến các Đại biểu của Hội nghị, đặc biệt đến vị Hồng Y Đặc sứ của Đức Thánh Cha. Dân Chúa Việt Nam hết sức biết ơn quý đại biểu Hội nghị FABC. Ngài nhắc qua trang sử vàng Truyền giáo tại Việt Nam. Các Thừa sai là những người tiên phong đem hạt giống Đức Tin đến quê hương Việt Nam. Máu các Thánh Tử Đạo Việt Nam không ngừng vun chăm cho hạt giống Đức Tin lớn mạnh. Đức Cha Chủ tịch nói, qua thực tế, Việt Nam mới chỉ có khoảng 7 triệu tín hữu Công giáo, còn 87% dân số chưa thuộc Kitô hữu Công giáo. Đức Cha nhấn mạnh: Sự hiện diện của quý Đại biểu về dự Hội nghị FABC nhắc nhớ đến sứ vụ Truyền giáo. Ngài xin trao tất cả qua bàn tay Đức Maria.

Đức Tổng Giám mục – Chủ Tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam đã nói lời cám ơn chân thành các cấp chính quyền Việt Nam, cách riêng Giáo phận Xuân Lộc. Theo Ngài, quý vị Đại biểu về dự Hội nghị FABC đều nhận thấy sự trân trọng, hiếu khách, và được tiếp đón hết sức nồng hậu.

 

          Phát biểu của Đức Hồng y Tổng thư ký FABC.

Đức Hồng y Oswald Gracias – Tổng Thư ký FABC là người Ấn Độ, trong bài nói chuyện, Ngài đã nói đôi nét về Lịch sử FABC. Đây chính là hoa trái của Công đồng Vaticano II. Hội nghị FABC lần thứ X còn là kỷ niệm 40 thành lập FABC (1972-2012). Đây là một dịp, một cơ hội để nhìn lại – phân định quá khứ, vừa hướng tới tương lai. Với bầu khí quá tốt đẹp này, Ngài mong muốn có dịp được trở lại Việt Nam. Ngài cũng tin rằng quý Đức Hồng Y, và quý Đức Cha đại biểu rồi sẽ trở về đất nước của mình, nhưng chắc còn để lại trái tim nơi đây.

          Cảm tưởng của Đức Tổng Giám mục Leopoldo Girelli

Vị Đại diện không thường trú của Tòa Thánh tại Việt Nam là Đức Tổng Giám mục Leopoldo Girelli khi bước lên đã  mở lời ‘xin lỗi’, vì sẽ nói một cách bộc khởi, không soạn sẵn. Trước hết ngài có lời chào đến Đức Hồng y đặc sứ Đức Thánh Cha tại hội nghị FABC, ngài nói: vị Đặc sứ là đôi mắt, đôi tay, môi miệng của Đức Thánh Cha. Về dự Hội nghị, gặp gỡ các Đại biểu đại diện Liên Hội đồng Giám mục Á Châu… ngài cảm thấy an bình như thể ở nhà mình. Trước sự hiện diện quý giá của các vị đại diện chính quyền, của các vị khách quý các tôn giáo bạn đã thể hiện tương quan với Giáo hội Việt Nam với quốc gia và dân tộc của mình.

Mượn lời Chúa Giêsu, ngài nói đến việc nhận ra các dấu chỉ thời đại, cụ thể nơi Hội nghị FABC là một dấu chỉ. Hướng đến Năm Sống Đức Tin, ngài cho biết cả Châu Á cần được Phúc Âm hóa. Trong sứ vụ tân Phúc Âm hóa, ngài nhấn mạnh tương quan hai chiều: trong Giáo hội và ngoài Giáo hội, vừa tích cực học hiểu giáo lý đào sâu Đức tin, vừa hướng đến lương dân chưa là Công giáo; ngài đặc biệt chú ý vai trò anh chị em Giáo dân những chứng nhân Tin Mừng sống giữa đời.

Ngài cầu chúc Hội nghị FABC sẽ đem lại nhiều hoa trái trong công cuộc tân Phúc Âm hóa. Vị đại Đại diện Tòa Thánh kết bằng câu tiếng Việt: ‘Đức Thánh Cha yêu các con, yêu anh chị em’.

          Lời phát biểu của Trưởng Ban Tôn giáo Chính Phủ

Ông Phạm Dũng- Trưởng Ban Tôn giáo Chính phủ, trước hết, cảm ơn những lời khen ngợi tốt đẹp của các Đại biểu về đất nước Việt Nam, con người Việt Nam, và Giáo hội Công giáo Việt Nam. Trong bầu khí chuẩn bị Mừng Chúa Giáng Sinh, thay mặt Chính phủ, Ban Tôn giáo Chính phủ, chính quyền các cấp chúc mừng các vị Hồng Y, các vị Giám Mục… Ông cũng kính chúc hội nghị FABC thành công tốt đẹp.

Vị đại diện Chính quyền cũng nói qua tầm quan trọng của FABC trong đời sống Kitô hữu, cách riêng đối với người Công giáo Việt Nam, khi lần đầu tiên tổ chức tại Việt Nam. Ông đánh giá cao Giáo hội Công giáo Việt Nam đã có những đóng góp cho sự nghiệp chung của dân tộc, cho đời sống an bình- ổn định- phát triển, nhất là trong công cuộc đổi mới đất nước. Với sứ vụ yêu thương của Chúa Giêsu, ông nói lại tinh thần thư chung của Hội đồng Giám mục Việt Nam về “Sống Phúc âm giữa lòng dân tộc”, nhắc lại ý của Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI với các Đức Giám mục Việt Nam trong dịp Ad Limina gần đây ‘một người Công giáo tốt cũng là một công dân tốt’. Ông khẳng định lại chính sách nhất quán về tự do tôn giáo của chính phủ Việt Nam. Kết lời phát biểu, ông đã nói một câu mà nhiều người rất tâm đắc: ‘cầu chúc Chúa phù hộ cho tất cả chúng ta’.

Đức Hồng Y GB Phạm Minh Mẫn

Phát biểu cuối cùng, Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn, Tổng Giám Mục-Tổng Giáo phận Tp.Hồ Chí Minh nói lên trong ngày khai mạc hội nghị FABC lần thứ X này ‘ba lời cám ơn”.

Lời cám ơn đầu tiên xin gởi đến tất cả quý Đức Hồng Y và Quý Đức Tổng Giám mục, quý Đức Giám mục đại biểu các nước trong khu vực Á châu về dự hội nghị FABC. ‘Ngôi nhà Việt Nam’, với sự hiện diện của quý Đại biểu đã mở rộng thêm cánh cửa, đón nhận luồng gió trong lành và tươi mát của sự hiệp thông;

Lời cám ơn thứ hai xin gởi đến Chính phủ Việt Nam, chính quyền tỉnh Đồng Nai đã tạo điều kiện cho Giáo hội giúp xây dựng “Ngôi nhà Việt Nam” thêm tình người, tình huynh đệ, anh em một nhà.

Lời cám ơn thứ ba xin gởi đến mọi thành phần Dân Chúa Việt Nam, cách riêng Giáo phận Xuân Lộc đã tích cực hợp tác với nhiều thành viên các Giáo Phận khác tích cực tổ chức hội nghị FABC; cảm ơn tất cả các vị đã góp phần cho Giáo hội Việt Nam đón tiếp hội nghị FABC trong niềm vui phấn khởi, tình huynh đệ anh chị em một nhà.

Sau cùng Đức Hồng y nói: Ngài xin ‘báo cáo’ những gì nghe thấy từ sáng tới giờ từ phía quý đại biểu, quý khách, trước việc tổ chức đón tiếp nồng hậu của địa phương: ngỡ ngàng vì những điều thật kỳ diệu, thật hoành tráng.

          Kết thúc Nghi thức khai mạc

Lễ khai mạc kết thúc với phần trình diễn các tiết mục múa dân ca ba miền của các nữ tu dòng Mến Thánh Giá Xuân Lộc.

Cha Thư ký Raymond Leslie O’Toole gởi lời cám ơn đến tất cả mọi người đã tích cực làm nên buổi lễ khai mạc sinh động, tốt đẹp. Mọi người dùng cơm chung.

 

***

NGÀY LÀM VIỆC THỨ HAI FABC X:

Xin ơn khôn ngoan để nhận ra dấu chỉ thời đại

 

Thánh lễ buổi sáng lúc 7 giờ do Đức Hồng y GB. Phạm Minh Mẫn chủ tế. Ngài chia sẻ những cảm nhận trong việc đón nhận và sống Lời Chúa cùng Sự Khôn Ngoan của Ngài, nhằm đáp lại những thách đố trong xã hội hôm nay:

  1. Trước hết, sau 15 năm sống và phục vụ trong thành phố của tôi, tôi cảm nhận Chúa Giêsu luôn đồng hành với chúng tôi, như Ngài đã đồng hành với hai môn đệ làng Êmau. Tôi cảm nhận tình yêu của Ngài có đủ năng lực biến đổi những khổ đau và thất vọng, thành cơ hội cho gia đình giáo phận chia sẻ với mọi người niềm tin yêu và hy vọng của mình…
  2. Thứ đến, tôi cảm nhận Chúa Thánh Thần đang ban ơn canh tân lòng trí và mở rộng tầm nhìn, để chúng tôi có thể đáp lại những thách đố gay go của xã hội hôm nay…
  3. Thứ ba, trong khó khăn, thử thách, và cả trong sợ hãi, tôi cảm nhận rằng, với sự dìu dắt của Chúa Giêsu và Thánh Thần của Ngài, cùng sự trợ lực của Thánh Mẫu Maria và các thánh Tử Đạo Việt Nam, nhiều người công giáo… mở rộng lòng trí cùng con tim, lấy tình yêu đáp trả tình yêu của Thiên Chúa đối với mọi người,… cách riêng những người lâm cảnh cùng khổ, và sống bên lề xã hội.
  4. Sau cùng, trong thành phố quá đông dân này, tôi cảm thấy nhiều người cần đến nguồn nước hằng sống của Chúa Giêsu… Do đó, tôi cảm thấy có bổn phận giúp cho mỗi gia đình, mỗi cộng đoàn công giáo, bước đầu là trở nên giếng nước đầu làng, nơi đó Chúa Giêsu hiện diện và cung cấp nguồn nước trong lành cho mọi người…

Trong ngày, có 3 phiên họp chung và 1 phiên họp theo nhóm.

Ngày thứ hai của Đại hội cũng kết thúc bằng giờ cầu nguyện Taizé.

 

***

NGÀY LÀM VIỆC THỨ BA

 

          Thứ Năm 13-12-2012 Đại hội toàn thể Liên Hội đồng Giám mục Á châu suy tư với chủ đề “Suy tư đức tin về hoàn cảnh mục vụ, xin ơn hướng dẫn”.

Chia sẻ Lời Chúa trong Thánh lễ, vị Hồng y chủ tế Gioan Thang Hán của Hong Kong cho rằng Thánh Gioan Tẩy Giả chính là gương mẫu tuyệt vời của việc loan báo Tin Mừng, giúp người khác nhận ra Đức Giêsu chính là Đấng Cứu tinh mà nhân loại cần tìm đến. Vị chủ tế nói về những thách đố của Giáo hội Hong Kong trong quá khứ cũng như hiện tại.

Lúc 9g, các thành viên Đại hội đã họp nhóm, thảo luận về những xu hướng chính yếu của thời đại dẫn đến những yêu cầu về mục vụ. Sau đó là những báo cáo của các văn phòng FABC.

Vào lúc 12g trưa, Đại hội vui mừng chào đón Đức hồng y Luis Antonio Tagle (Tổng giám mục Manila) và Đức Tổng Giám mục Orlando B. Quevedo (Tổng giám mục Cotabato) đến tham dự Đại hội.

Sau trưa, lúc 13g30, Đại hội đặc biệt long trọng chào đón Đức Tổng Giám mục Savio Hàn Đại Huy, Tổng thư ký Bộ Truyền giáo. Đáp từ cho những lời chào mừng trọng thể, vị Tổng thư ký đã kể một câu chuyện thật vui để ghi nhận những thành quả và khích lệ những nỗ lực truyền giáo của Giáo hội Việt Nam.

Buổi chiều, Đại hội tiếp tục với các cuộc hội thảo và kết thúc bằng hát Kinh chiều trọng thể tại Hội trường lúc 19g.

Buổi tối là giờ cầu nguyện Taizé.

***

NGÀY LÀM VIỆC THỨ TƯ

Thứ sáu 14-12-12 là lễ kính thánh Gioan Thánh giá chủ đề Hội nghị: “Đáp ứng những thách đố mục vụ, xin ơn can đảm và quảng đại”.

Trong bài giảng Thánh lễ cử hành vào lúc 7g, Đức Hồng y chủ tế Malcolm Ranjith của Sri Lanka đã khai triển mẫu gương đời sống của Thánh Gioan Thánh Giá. Ngài nói, để có thể đáp ứng những thách đố mục vụ của thời đại, cần phải liên kết chặt chẽ với Chúa Giêsu trên thập giá. Thành công của đời tông đồ không phải ở những gì chúng ta đã làm được, mà ở chỗ chúng ta đã mở lòng ra như thế nào để Chúa ngự trị trong ta và trong mọi người. Trong Chúa, ta mới có thể đáp ứng được những thách đố lớn lao phát sinh trong thế giới hiện đại.

Trong các phiên họp hôm nay, Đại hội bàn về chủ đề, soạn thảo sứ điệp và tu chỉnh điều lệ FABC.

 

 

***

 

ĐÊM VĂN HÓA VIỆT NAM

 

Vào lúc 20g15, các thành viên đại hội được mời ra sảnh Tòa Giám mục để chuẩn bị tham dự Đêm Văn hóa Việt Nam. Đức hồng y Gaudencio và Đức Tổng Giám mục Hàn Đại Huy, lấy lửa từ nến Phục sinh, thắp hai “ngọn đuốc đức tin”. Hai ngọn đuốc này truyền lửa qua 54 ngọn đuốc khác trên tay 54 thanh niên, tượng trưng cho 54 dân tộc Việt Nam; đồng thời cũng truyền lửa cho 256 lồng đèn hoa sen trên tay 256 thiếu nữ, tượng trưng cho 256 giáo xứ của Giáo phận Xuân Lộc.

Lửa thắp lên rồi, một đoàn rước bắt đầu hình thành và chuyển động – băng qua một sân cỏ rộng tiến vào hội trường Đại Chủng viện – gồm: nhóm Đuốc đức tin nam nữ, đoàn Lễ tân nón lá, đội cồng chiêng, các nữ tu Mến Thánh Giá trong trang phục ba miền, các thỉnh sinh Dòng Nữ Tỳ Chúa Giêsu Linh Mục trong những tà áo dài lộng lẫy, 40 bạn trẻ mang logo FABC, đội trắc, đoàn lính thú mang lọng che, 12 thiếu nữ Lễ tân áo đỏ, và các em thiếu nhi thiên thần, mỗi em cầm tay một thành viên đại hội tiến bước vào hội trường.

Linh mục Tiến Lộc giới thiệu chương trình bằng tiếng Anh lưu loát và vui tươi. Đức Giám mục Phêrô Nguyễn Văn Khảm nói tiếng Anh rất tự nhiên (không soan thành văn bản để đọc) giải thích ý nghĩa, nội dung chương trình và khai mạc Đêm Văn Hóa.

Chương trình gồm những phần chính: Nguồn gốc dân tộc Việt, Âm nhạc Ba Miền, Âm nhạc Các Dân Tộc Việt Nam, Ca nguyện. Mọi người rất hân hoan sống lại thuở ban sơ của quê hương với Lạc Long Quân và Âu Cơ, say mê thưởng thức những nét đặc sắc của âm nhạc và điệu múa dân tộc, chăm chú ngắm nhìn hình ảnh nhà thờ Việt Nam ở các miền đất nước, ngỡ ngàng trước sự điêu luyện của ca đoàn Trùng Dương khi trình diễn những tác phẩm “Hòn Vọng Phu”, “Trường ca Mẹ La Vang”…

Đêm Văn Hóa Việt Nam kết thúc với lời cám ơn của Đức Ông Giuse Đinh Đức Đạo, kinh Salve Regina, lời phát biểu cảm tưởng và phép lành của Đức Hồng y Đặc sứ Tòa Thánh.

 

***

 

          NGÀY LÀM VIỆC THỨ NĂM

Ngày làm việc cuối cùng của FABC X tại Xuân Lộc diễn ra với chủ đề: FABC tái cam kết dấn thân cho sứ vụ của Giáo hội tại châu Á.”

Các đại biểu họp hai phiên toàn thể, nghe diễn văn ngắn của Đức Tồng Giám mục Savio Han Đai Huy từ Bộ Truyền Giáo, và nghe báo cáo của Ban Thư ký Trung ương FABC. Phiên tiếp theo các đại biểu dành thì giờ để đọc, thảo luận và duyệt sứ điệp của đại hội.

Đầu giờ chiều, các đại biểu lên xe trở lại Sài Gòn. Một số đại biểu, tham dự viên FABC lên đường về nước. Các đại biểu còn lại được chia thành 15 đoàn (1 đoàn thăm Đại Chủng Viện Thánh Giuse, 14 đoàn thăm các Giáo xứ thuộc các Hạt) và cử hành Thánh lễ, dùng cơm tối với cộng đoàn tại đó, do một Giám mục Việt Nam dẫn đoàn và chủ sự Thánh lễ (trừ đoàn tại Nhà thờ Cha Tam vì tại đây có cộng đoàn người Hoa), để, theo như lời ĐHY GB Phạm Minh Mẫn (WHĐ, 01-12-2012), rằng: “Các Hồng y, Giám mục Á châu, muốn đi đến nhiều nhà thờ trong thành phố cùng dâng lễ với người Công giáo Việt Nam vào lúc 18h30 chiều thứ bảy 15-12-2012, để đi vào chiều rộng và chiều sâu của đời sống đạo nơi người Công giáo Việt Nam.”

Cụ thể, 15 đoàn của FABC như sau: 1/ Đại Chủng viện thánh Giuse. 2/ Giáo xứ Đa Minh Ba Chuông (Hạt Phú Nhuận. 3/ Giáo xứ Thánh Phaxicô Xaviê (Hạt Chợ Quán). 4/ Giáo xứ Bình An (Hạt Bình An). 5/ Giáo xứ Tân Chí Linh (Hạt Chí Hòa). 6/ Giáo xứ Gia Định (Hạt Gia Định). 7/ Giáo xứ Xóm Thuốc (hạt Gò Vấp). 8/ Giáo xứ Trung Chánh (hạt Hóc Môn). 9/ Giáo xứ Phú Bình (hạt Phú Thọ). 10/ Giáo xứ Tân Định (Hạt Tân Định). 11/ Giáo xứ Phú Trung (Hạt tân Sơn Nhì). 12/ Giáo xứ thánh Nguyễn Duy Khang (Hạt Thủ Đức). 13/ Giáo xứ Tân Lập (Hạt Thủ Thiêm). 14/ Giáo xứ Xóm Chiếu (Hạt Xóm Chiếu). 15/ Giáo xứ Hà Nội (Hạt Xóm Mới).

 

***
          NGÀY LÀM VIỆC THỨ SÁU

            Sáng Chúa nhật ngày 16-12-2012, ngày thứ sáu và cũng là ngày cuối cùng của FABC X, Lễ bế mạcKỷ niệm 40 năm thành lập Liên Hội đồng (1972-2012) được cử hành tại Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn vào lúc 9h30 sáng do Đức Hồng y Oswald Gracias (Tổng thư ký FABC) chủ sự và giảng lễ, sau đó là phần công bố sứ điệp của Hội nghị toàn thể Liên Hội đồng Giám mục Á châu lần thứ X.

Buổi trưa, Đức Hồng y chủ nhà GB Phạm Minh Mẫn đãi tiệc, bế mạc FABC X tại Tòa Tổng Giám Mục Sài Gòn.

 

***

 

Phụ lục 1

                      Sứ điệp Hội nghị toàn thể lần thứ X

                    của Liên Hội đồng Giám mục Á châu

 

          “Canh tân các sứ giả Tin Mừng để phục vụ công cuộc Tân Phúc âm hóa tại châu Á”

“Chúng tôi loan báo cho anh chị em điều chúng tôi đã thấy và đã nghe” (1 Ga 1, 3).         

         Chúng tôi, các giám mục đại diện của các Hội đồng Giám mục thành viên và các Hội đồng Giám mục liên kết, thuộc Liên Hội đồng Giám mục Á châu, đã họp Hội nghị toàn thể lần thứ X tại Xuân Lộc và Thành phố Hồ Chí Minh (Việt Nam), từ ngày 10 đến ngày 16 tháng Mười Hai 2012.

         Tham dự Hội nghị, có: Đức hồng y Gaudencio Rosales, Đặc sứ của Đức Thánh Cha; Đức Tổng giám mục Saviô Hàn Đại Huy SDB, Tổng thư ký Bộ Loan báo Tin Mừng các dân tộc; Đức Tổng giám mục Leopoldo Girelli, Đại diện không thường trú của Tòa Thánh tại Việt Nam; quý đại biểu huynh đệ của các Liên Hội đồng Giám mục châu Đại dương, châu Mỹ Latinh và châu Âu; quý đại biểu một số tổ chức quyên góp và tài trợ; quý Đức cha và Thư ký các văn phòng FABC; và quý khách mời. Tổng số đại biểu tham dự là 111 vị (gồm: 7 hồng y, 69 giám mục, và 35 linh mục, tu sĩ, giáo dân).

          Chúng tôi cảm tạ Chúa về biến cố lịch sử bản Quy chế thành lập FABC được Tòa Thánh chuẩn nhận 40 năm trước đây. Quả là một hồng phúc đặc biệt cho chúng tôi vì dịp kỷ niệm 40 năm FABC lại trùng với bốn biến cố quan trọng: Năm Đức Tin, kỷ niệm 50 năm khai mạc Công đồng Vatican II, 20 năm xuất bản sách Giáo lý Hội Thánh Công giáo, và Thượng Hội đồng Giám mục lần thứ 13 vừa kết thúc về Tân Phúc âm hóa để thông truyền đức Tin Kitô giáo.

          Tất cả những biến cố này nhắc chúng ta ý thức về căn tính sâu xa nhất của mình: chúng ta là một cộng đoàn đức Tin được Chúa kêu gọi thực thi sứ vụ loan báo Tin Mừng nơi trần gian. Chúng tôi cảm tạ Chúa đã chúc lành cho FABC trong công cuộc canh tân sứ vụ yêu thương và phục vụ tại châu Á.

          Chúng tôi hết lòng biết ơn Giáo hội tại Việt Nam, đặc biệt các giáo phận Xuân Lộc và TP.HCM, đã dành cho chúng tôi sự đón tiếp hết sức nồng hậu và hiếu khách. Chúng tôi cảm ơn Chính phủ Việt Nam đã cởi mở và giúp đỡ Hội nghị chúng tôi được diễn ra tại đất nước có những truyền thống và văn hóa phong phú này. Chúng tôi nguyện xin Thiên Chúa ban muôn ơn lành cho Giáo Hội tại Việt Nam và nhân dân Việt Nam.

          Chúng tôi cũng bày tỏ tình hiệp thông và liên kết, cũng như sự khích lệ, đối với Giáo hội Công giáo tại Trung Quốc. Các đại biểu của Giáo hội Trung Quốc đã không có mặt tại Hội nghị của chúng tôi. Chúng tôi thiết tha mong mỏi sẽ có ngày cuộc quy tụ huynh đệ được mở rộng thêm ra với sự tham gia tích cực tại FABC của Giáo hội Trung Quốc. Chúng tôi hiệp nhất với Giáo hội Trung Quốc trong lời cầu nguyện cho mọi người của đất nước rộng lớn này được bình an, hưởng niềm vui và hy vọng đã được Chúa Kitô mang đến.

         Chúng tôi hết lòng biết ơn tất cả anh chị em giáo dân, nam nữ tu sĩ, các linh mục và giám mục đang thực thi sứ vụ loan báo Tin Mừng trong những hoàn cảnh khó khăn nhất, thậm chí phải liều cả mạng sống. Tinh thần quả cảm và hết lòng phục vụ Tin Mừng của anh chị em đã soi sáng và củng cố chúng tôi rất nhiều.

         Tuần lễ diễn ra Hội nghị thực sự là một Tuần Đức Tin. Ngọn lửa niềm tin của chúng tôi vào Thiên Chúa đã bừng cháy thêm lên trước đức Tin sâu sắc và sống động của dân Chúa tại Việt Nam và qua câu chuyện của các vị tử đạo. Nhờ chứng từ cao cả của các vị tử đạo, sức mạnh của đức Tin và đức Cậy đã ngời sáng.

         Trong ánh sáng của Lời Chúa, Hội nghị của chúng tôi nhận diện những nẻo đường thực thi sứ vụ mà Chúa Thánh Thần soi dẫn. Được Thánh Thần hướng dẫn, chúng tôi đọc các dấu chỉ thời đại, những trào lưu lớn trong xã hội tại châu Á và những thực tại đang diễn ra trong Giáo hội của mình, đồng thời phân tích những thách đố và cơ hội đang mở ra để có thể đáp ứng từ chiều sâu đức Tin của mình. Chúng ta đang thực thi một sứ vụ rất khó khăn là loan báo Đức Giêsu là Chúa và là Đấng Cứu thế giữa những thay đổi mau chóng tại châu Á. Vì lẽ đó, chúng ta càng phải ý thức hơn nữa mình phải trở thành một cộng đoàn có kinh nghiệm về Đức Kitô và làm chứng cho Đức Kitô. Trọng tâm công cuộc Tân Phúc âm hóa đã được Đức Chân phước giáo hoàng Gioan Phaolô II khởi xướng và được Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI tái khẳng định, chính là lời thúc giục hãy trở nên những chứng nhân đích thực và đáng tin cậy về Đức Giêsu là Thiên Chúa và là Đấng Cứu thế.

          Chính Thần khí đã từng thúc đẩy Công đồng Vatican II nay cũng đang hiệu triệu chúng ta thành những sứ giả được đổi mới của Tin Mừng để phục vụ công cuộc Tân Phúc âm hóa. Chính Thánh Thần là Đấng có thể làm cho Giáo hội và từng người chúng ta nên mới. Chính Thánh Thần là Đấng giúp chúng ta có thể đáp ứng một cách đáng tin và có hiệu quả trước các trào lưu xã hội và những thực tại đang diễn ra trong Giáo hội đã được Hội nghị bàn đến.

         Để trở nên những thừa sai mới, chúng ta phải đáp lại Thần khí đang hoạt động tích cực trong thế giới, trong sâu thẳm hiện hữu của chúng ta, trong các dấu chỉ thời đại và trong tất cả những gì thực sự thuộc về con người. Chúng ta cần phải sống linh đạo Tân Phúc âm hóa.

          Chúng tôi đề nghị với anh chị em một số chiều kích cơ bản của nền linh đạo này:

  1. Gặp gỡ cá nhân với Đức Giêsu Kitô. Trước hết và trên hết, những sứ giả mới của Tin Mừng cần phải có một đức Tin sống động, được xây dựng trên nền tảng cuộc gặp gỡ sâu xa, cá vị và có sức biến đổi, với con người sống động của Đức Giêsu Kitô, một cuộc gặp gỡ đem lại hiệu quả là bản thân được hoán cải và trở nên môn đệ của Chúa Giêsu trong lời nói và việc làm. Tóm lại, chúng ta loan báo Đấng mình đã thấy, đã nghe và chạm đến (1 Ga 1, 1-3). Cuộc gặp gỡ cá vị này và đời sống người môn đệ là điều hết sức cần thiết. Thiếu điều này, không ai có thể chạm đến cái hồn của châu Á.
  2. Say mê sứ vụ. Nếu chúng ta có mặt là để thi hành sứ vụ, thì chúng ta cần phải có niềm say mê sứ vụ. Truyện kể về Giáo hội tại châu Á đan xen với truyện kể về các vị thừa sai và các vị tử đạo. Các vị là những giáo dân, tu sĩ nam nữ và hàng giáo sĩ đã dám liều mạng sống mình vì Đức Kitô. Câu chuyện về các ngài thôi thúc và khích lệ chúng ta. Các ngài là hiện thân của niềm say mê truyền giáo theo một cách thức mà loài người không thể làm được, nhưng đối với Thiên Chúa thì hoàn toàn có thể (Lc 18, 27). Chân phước Gioan Phaolô II khẳng định: “Một ngọn lửa chỉ có thể được thắp lên bởi chính một vật đang cháy lửa… (chúng ta) phải cháy lửa tình yêu Chúa Kitô và lửa nhiệt thành mong ước làm cho Đức Kitô được nhiều người nhận biết hơn, yêu mến hơn, bước theo sát Người hơn” (Tông huấn Ecclesia in Asia, số 23). Lời Thánh Phaolô: “Tình yêu Ðức Kitô thôi thúc chúng tôi” (2 Cr 5, 14) lay động cõi lòng chúng ta hãy chia sẻ tình yêu khôn sánh của Chúa Giêsu cho toàn thể thế giới. Bởi lẽ chúng ta xác tín rằng mọi niềm khao khát của các dân tộc Á châu đều được kiện toàn nơi Chúa Giêsu, Đấng là Sự Sống.
  3. Tập trung vào Nước Thiên Chúa. Việc loan báo Chúa Giêsu tác động đến mọi khía cạnh cuộc sống và các tầng lớp xã hội –toàn bộ cuộc sống con người. Do đó linh đạo Tân Phúc âm hóa không tách thế giới của chúng ta khỏi Triều đại của Thiên Chúa. Không tách đời sống vật chất khỏi tôn giáo, cũng không làm cho đời sống đức Tin xa lìa nghĩa vụ làm thay đổi đời sống chính trị và kinh tế xã hội. Trên hết, linh đạo của sứ giả Tân Phúc âm hóa không tách Đức Giêsu Kitô ra khỏi Nước Chúa, cũng không tách những giá trị của Nước Chúa ra khỏi Con người Đức Giêsu. Tập trung vào Nước Thiên Chúa là trao bản thân mình cho Chúa Giêsu và tầm nhìn của Người về một nhân loại mới đúng theo khuôn mẫu của Người.
  4. Quyết tâm hiệp nhất. Chúa Giêsu đã cầu nguyện cho chúng ta được hiệp nhất với Chúa Cha, với Người và với nhau (Ga 17, 20-22). Qua cuộc Khổ nạn, cái Chết và sự Phục sinh của Người, Chúa Giêsu đã phục hồi mọi sự nơi chính mình Người, và đưa nhân loại cùng toàn thể thụ tạo vào sự hiệp thông với Chúa Cha và Thánh Thần. Như Chúa Giêsu, những nam nữ thừa sai Tân Phúc âm hóa cần phải sống và cổ võ sự hiệp thông.

         Quả thật, linh đạo hiệp thông chính là linh đạo của Tân Phúc âm hóa. Chân phước Gioan Phaolô II nhắc chúng ta nhớ “hiệp thông và sứ vụ gắn kết với nhau không thể tách rời”. Thông hiệp với Thiên Chúa Ba Ngôi “là nguồn mạch và là hoa trái của sứ vụ: hiệp thông đưa đến sứ vụ và sứ vụ được hoàn tất trong hiệp thông”(Tông huấn Ecclesia in Asia, số 24, trích dẫn Thông điệp Christifideles laici, số 32). Vì thế đây phải là phương châm của chúng ta: “hiệp thông vì sứ vụ” và “sứ vụ vì hiệp thông” (Tông huấn Ecclesia in Asia, số 25). Các sứ giả Tin Mừng sẽ gặt hái kết quả hữu hiệu khi sống kết hiệp mật thiết với Chúa Giêsu và quảng đại dấn thân làm chứng và cổ võ sống thông hiệp với Chúa, với nhau và với mọi thụ tạo.

          Trong bối cảnh châu Á đang tìm kiếm sự hài hòa giữa những căng thẳng và xung đột đang gia tăng, mọi thành phần dân Chúa –giáo sĩ và giáo dân, nam cũng như nữ, giới trẻ cũng như thiếu niên nhi đồng– đều được mời gọi trở thành những người loan báo Tin Mừng, sứ giả của Lời Chúa, người kiến tạo hòa bình và xây dựng sự hiệp thông. Một sự hiệp thông như vậy cần được thể hiện qua chính sự hiệp thông sống động của các cộng đoàn giáo xứ và giáo phận.

  1. Đối thoại, một phương cách sống và thi hành sứ vụ. Công cuộc Tân Phúc âm hóa kêu gọi lấy tinh thần đối thoại thúc đẩy cuộc sống hằng ngày và chọn tương quan hòa hợp chứ không đối đầu. Đối thoại phải là tiêu chí cho mọi hình thức thực thi sứ vụ và phục vụ tại châu Á. Đặc trưng của đối thoại là khiêm tốn nhận ra sự hiện diện kín đáo của Thiên Chúa trong cuộc tranh đấu của người nghèo, trong sự phong phú về văn hóa của nhân dân, trong sự đa dạng về truyền thống tôn giáo và trong thẳm sâu cõi lòng mỗi người. Đối thoại như thế là lối sống và phương cách truyền giáo của chúng ta. Đối thoại trở thành nền tảng cho nền linh đạo hiệp thông nhằm canh tân sứ giả Tin Mừng.
  2. Hiện diện khiêm hạ. Chúng tôi tin rằng mỗi người châu Á đều dự phần và đồng hành trong cuộc hành trình tiến đến Nước Thiên Chúa, và tin rằng những cánh đồng truyền giáo là những thửa đất có sự hiện diện và hoạt động lạ lùng của Thánh Thần Thiên Chúa. Trên cánh đồng truyền giáo bao la tại châu Á, chứng từ lặng lẽ nhưng hùng hồn của đời sống Kitô hữu đích thực đòi phải biết hiện diện trong khiêm hạ, biết sống đối thoại, trong đó bao gồm cuộc sống cầu nguyện và “chiêm niệm”. Đó là yêu cầu đặt ra cho các sứ giả mới của Tin Mừng, hoạt động giữa những nền văn hóa đề cao sự bỏ mình và quý trọng cầu nguyện. Sự hiện diện khiêm hạ phải được thể hiện bằng nếp sống giản dị và liên kết với người nghèo.
  3. Vai trò ngôn sứ của người truyền giáo. Trở nên ngôn sứ là trong ánh sáng của Chúa Thánh Thần, nhận diện những nghịch lý tại châu Á và tố cáo bất cứ những gì làm suy yếu, hạ thấp giá trị và tước bỏ phẩm giá của con cái Thiên Chúa. Những sứ giả mới của Tin Mừng phải bảo vệ phẩm giá làm người của tất cả mọi người, nhất là của phụ nữ, trẻ em và những người không có đủ điều kiện sống cho ra con người trong xã hội châu Á chúng ta. Qua việc tố cáo bất công, những sứ giả mới của Tin Mừng loan báo tình yêu của Thiên Chúa, “những điều quan trọng hơn trong Lề Luật” tức là là công bình, lòng nhân từ và thành tín (Mt 23, 23), và tình yêu được Chúa Giêsu dành ưu tiên cho người nghèo.
  4. Liên đới với những nạn nhân. Trong Hội nghị, chúng tôi đã lưu ý con số các nạn nhân của quá trình toàn cầu hóa, của bất công, của thảm họa hạt nhân và thiên tai, của những cuộc tấn công do những kẻ cực đoan và khủng bố gây ra, con số ấy đang gia tăng từng ngày. Chúa Giêsu đứng về phía nạn nhân của các thảm họa và bất công. Người liên đới với những ai bị xã hội loại bỏ. Liên đới và xót thương những nạn nhân và bị gạt ra ngoài lề xã hội phải trở thành chiều kích chính yếu của linh đạo Tân Phúc âm hóa.
  5.  Chăm sóc tạo thành. Hội nghị cũng đã lưu ý việc lạm dụng thiên nhiên vì lợi ích kinh tế thiển cận và ích kỷ vẫn chưa được khắc phục. Những nguyên nhân do con người gây ra đã góp phần đáng kể làm cho trái đất nóng lên và khí hậu thay đổi, khiến người nghèo và người bị bóc lột phải hứng chịu những tác động bi đát hơn nữa. Mối quan tâm đến sinh thái, việc bảo toàn công trình tạo dựng, bao gồm sự công bằng và đồng cảm giữa các thế hệ, là yếu tố cơ bản trong linh đạo hiệp thông.
  6. Can đảm sống đức Tin và tử đạo. Từ buổi đầu Kitô giáo có mặt đến nay, mảnh đất Á châu đã thấm máu đào của các vị tử đạo. Nếu ngày nay chúng ta được mời gọi hãy đem sự hy sinh cao cả mà làm chứng cho đức Tin, chúng ta sẽ không từ nan. Chúa Giêsu đã căn dặn chúng ta, hy sinh như thế là dấu chứng tối hậu chúng ta tận trung với Người và với sứ mạng của Người. Xin các vị tử đạo tại đất nước chúng ta, trong đó có nhiều vị đã được tôn kính trên bàn thờ, giúp chúng ta biết noi gương các ngài và chuyển cầu cho chúng ta được thêm mạnh sức. Chúng ta tri ân Đức Chân phước giáo hoàng Gioan Phaolô II và Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI đã công bố nhiều vị chứng nhân người Á châu là những đấng tử đạo của Giáo hội, “máu các vị tử đạo là hạt giống phát sinh Kitô giáo”.

          Kết luận

          Trong Năm Đức Tin này, vào thập niên thứ hai của thiên niên kỷ mới, nhân dịp kỷ niệm 40 năm FABC, chúng tôi kêu gọi mọi người thuộc các Giáo hội tại châu Á hãy nuôi dưỡng niềm say mê đặc biệt đối với công cuộc Tân Phúc âm hóa.

         Chúng ta không được để mình thờ ơ hoặc bi quan trước những trào lưu xã hội tại châu Á đang đe dọa cấu trúc xã hội, sự bền vững của gia đình và tầm nhìn đức Tin của chính cộng đoàn Kitô hữu. Ẩn bên trong những thực tại này có thể là những nguồn lực nội tại của Thánh Thần, đang hoạt động trong lòng những giá trị Á châu, là những hạt giống của một nhân loại mới đang khao khát sự sống viên mãn trong Đức Giêsu.

          Sứ vụ của công cuộc Tân Phúc âm hóa, mới trong nhiệt tâm, mới về phương pháp và mới trong cách diễn tả, đang được đặt ra cấp thiết. Sứ vụ này kêu gọi các sứ giả Tin Mừng phải canh tân đổi mới với một linh đạo được đổi mới, linh đạo hiệp thông, linh đạo truyền giáo, linh đạo Tân Phúc âm hóa. Mỗi giáo xứ, mỗi cộng đoàn, mỗi gia đình cần phải trở thành trường dạy nền linh đạo này. Sứ vụ này đòi hỏi các nhà thừa sai mới phải sống hoán cải sâu sắc, phải thay đổi tầm nhìn cũng như phải nên giống Đức Kitô trong tâm tư và thái độ, và phải hiệp thông với Thiên Chúa. Sứ vụ này đòi hỏi phải có niềm tin sống động vào Chúa, phó thác nơi Chúa, theo chân Chúa Giêsu từ trong tư tưởng, tình cảm đến hành động.

          “Đoàn chiên nhỏ beeacute;” của Chúa Giêsu không được rụt rè hoặc sợ hãi giữa hàng tỉ người châu Á, chiếm hơn 60% dân số thế giới. Bởi vì chúng ta có chính Đức Giêsu Kitô, là nguồn duy nhất mang lại niềm tin cho chúng ta, là hồng ân độc đáo Thiên Chúa ban cho loài người. Người đồng hành với chúng ta như đã từng đi với các môn đệ trên đường đến Emmaus (Lc 24, 13-32). Trong mỗi cử hành Thánh Thể, Người mở mắt và sưởi ấm trái tim chúng ta bằng ngọn lửa tình yêu đối với công cuộc Tân Phúc âm hóa tại châu Á.

           Xin Mẹ Maria, Mẹ của Chúa Giêsu và là Mẹ của chúng ta, đồng hành cùng chúng ta đang bước đi trên những nẻo đường Á châu để “kể chuyện Chúa Giêsu”. Chúng ta không sợ. Chúng ta đã được Chúa bảo đảm, “Hãy yên tâm, Thầy đây, đừng sợ!(Mt 14, 27). Và chúng ta đã nhận được lời Người cam kết: “Hãy nhớ, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế(Mt 28, 20).

Xuân Lộc và TP.HCM, Việt Nam

Ngày 16 tháng 12 năm 2012

 

 

***

Phụ lục 2

Bản tin trên website của Ban Tôn giáo Chính phủ [5]

Hội nghị Liên Hội đồng Giám mục Á châu

và những vấn đề Giáo hội Công giáo châu Á quan tâm

 

          Được sự chấp thuận của Thủ tướng Chính phủ, từ ngày 11-15/12/2012 Hội nghị Liên Hội đồng Giám mục Á châu đã diễn ra tại Tòa Giám mục Xuân Lộc; ngày 16/12/2012 Lễ bế mạc diễn ra tại nhà thờ Đức Bà Tp. Hồ Chí Minh. Bài viết dưới đây sẽ giới thiệu nội dung của Hội nghị Liên Hội đồng Giám mục Á châu và một số vấn đề Công giáo châu Á quan tâm.

  1. Nội dung Hội nghị

Sáng ngày 11/12/2012, tại Tòa Giám mục Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai đã khai mạc Hội nghị lần thứ X của Liên Hội đồng Giám mục Á châu (viết tắt theo tiếng Anh là FABC).

Chủ đề Hội nghị là: “Bốn mươi năm FABC: Đáp ứng những thách đố của Châu Á”.

Có 119 đại biểu dự Hội nghị, trong đó có 115 đại biểu nước ngoài và 4 đại biểu của Việt Nam, gồm: 9 Hồng y, 29 Tổng Giám mục, 45 Giám mục, 18 linh mục, 3 đức ông, 3 nữ tu, 1 nam tu và 11 giáo dân đến từ 30 nước và vùng, lãnh thổ của 5 châu lục.

Bốn đại biểu của Việt Nam là Hồng y Phạm Minh Mẫn, Tổng Giám mục Tổng giáo phận TP. Hồ Chí Minh; Tổng Giám mục Nguyễn Văn Nhơn, Tổng Giám mục Tổng giáo phận Hà Nội, Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam; Giám mục Nguyễn Văn Đệ, Giám mục giáo phận Thái Bình; Giám mục Bùi Văn Đọc, Giám mục giáo phận Mỹ Tho).  

Nhận lời mời của Ban Tổ chức, Lãnh đạo Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Lãnh đạo Ban Tôn giáo Chính phủ, Ủy Ban Nhân dân tỉnh và một số ban ngành tỉnh Đồng Nai dự Lễ Khai mạc.

Phát biểu tại Lễ Khai mạc đồng chí Phạm Dũng, Thứ trưởng Bộ Nội vụ, Trưởng ban Ban Tôn giáo Chính phủ đại diện cho chính quyền đã ghi nhận những đóng góp của đồng bào Công giáo trong những năm qua, đồng thời mong muốn Công giáo Việt Nam ngày càng hội nhập mạnh mẽ trong mọi mặt đời sống xã hội, tiếp tục thực hiện đường hướng gắn bó, đồng hành cùng dân tộc: “Sống Phúc Âm giữa lòng dân tộc để phục vụ hạnh phúc của đồng bào”, và ý chỉ của Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI: “người giáo dân tốt đồng thời là người công dân tốt”.

Tại phiên khai mạc các đại biểu đều đánh giá cao sự quan tâm tạo điều kiện của chính quyền các cấp đến Hội nghị FABC và hoạt động tôn giáo diễn ra sôi động, tự do tại Việt Nam.

Trước đó, ngày 10/12/2012, Đoàn đại diện cấp cao của FABC đến chào xã giao Bộ Ngoại giao và Ban Tôn giáo Chính phủ. Đồng chí Phạm Dũng, Thứ trưởng Bộ Nội vụ, Trưởng ban Ban Tôn giáo Chính phủ đã tiếp đoàn. Đoàn cảm ơn Nhà nước đã quan tâm, tạo điều kiện cho Giáo hội tổ chức Hội nghị. Đặc sứ của Giáo hoàng Benedict XVI, Hồng y Gaudencio Rosales cũng cho biết, Giáo hoàng đánh giá cao tiến triển trong quan hệ Việt Nam – Vatican, cũng như sự giúp đỡ của chính quyền Việt Nam trong hoạt động của Đặc phái viên không thường trú của Vatican.

Trong Lễ khai mạc Hồng y Gaudencio, Đặc sứ của Giáo hoàng đã chuyển đến Hội nghị Sứ điệp của Giáo hoàng Benedicto XVI, Giáo hoàng bày tỏ mong ước các Giám mục châu Á hãy tiếp tục quảng đại, dấn thân, đồng thời canh tân mọi khả năng và lòng nhiệt tình thực thi sứ vụ Giám mục để tình yêu Chúa Kitô, Hội Thánh, tin Mừng được thực hiện. Được đức tin nung nấu, các Giám mục cổ võ nền văn hóa mang tính nhân văn và bền bỉ theo dõi cuộc đối thoại giữa các tôn giáo.

Sau phiên khai mạc các ngày tiếp theo Hội nghị thảo luận nội bộ mỗi ngày một chủ đề. Ngày 12/12/2012, với chủ đề “Xin ơn khôn ngoan để nhận ra dấu chỉ thời đại”. Ngày 13/12/2012 “Suy tư đức tin về hoàn cảnh mục vụ, xin ơn hướng dẫn”. Ngày 14/12/2012 với chủ đề: “Đáp ứng những thách đố mục vụ, xin ơn can đảm và quảng đại” và kết nạp Đông Timo là thành viên chính thức FABC. Ngày 15/12/2012 với chủ đề: “Tái cam kết dấn thân theo các sứ vụ của Giáo hội tại châu Á”; các đại biểu chia thành 15 nhóm tham dự thánh lễ tại 14 nhà thờ và Đại chủng viện Thánh Giuse TP. Hồ Chí Minh.

Ngày 16/12/2012, Hội nghị tổ chức Thánh lễ kỷ niệm 40 năm thành lập FABC (1972-2012) tại nhà thờ Chính tòa Đức bà Tổng giáo phận Thành phố Hồ Chí Minh và cử hành lễ bế mạc FABC, Hồng y Oswald Gracias, Tổng Thư ký FABC đã đọc Sứ điệp của Đại hội nói về linh đạo của Tân Phúc Âm hóa với 9 điểm: Gặp gỡ Đức Kitô, Loan báo Tin mừng, Tập trung vào Nước Trời, dấn thân xây dựng sự Hiệp thông, đối thoại, khiêm tốn, nhất tâm bảo vệ phẩm giá con người, liên đới với các nạn nhân trong xã hội, can đảm thực hiện đức tin bằng sự hy sinh.

Hội đồng Giám mục Việt Nam tham dự Hội nghị có 4 thành viên với một bài tham luận của Giám mục Bùi Văn Đọc, Giám mục giáo phận Mỹ Tho. Bài tham luận của Giám mục Bùi Văn Đọc đã đề cập đến việc mở rộng hướng đối thoại của Giáo hội châu Á từ “ba hướng đối thoại” sang bốn hướng đối thoại”: đối thoại với các tôn giáo, các nền văn hóa bản địa và người nghèo tại châu Á, gợi ý có nên chăng cần đối thoại với chế độ xã hội chủ nghĩa. Tiếp đó Giám mục Đọc trích dẫn lời Giáo hoàng Benedict XVI trong bài Huấn từ với Hội đồng Giám mục Việt Nam (năm 2009): “một sự hợp tác lành mạnh giữa Giáo hội và Cộng đồng chính trị là điều có thể thực hiện được. Giáo hội không hề muốn thay thế chính quyền, nhưng chỉ mong rằng trong tinh thần đối thoại và hợp tác tôn trọng lẫn nhau, Giáo hội có thể góp phần mình vào đời sống của đất nước, nhằm phục vụ tất cả mọi người dân”.

Hồng y Phạm Minh Mẫn, có bài chia sẻ về cảm nhận sống Lời Chúa nhằm đáp lại những thách thức trong xã hội hôm nay, “điều cần thiết là phải sống Lời Chúa dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần để hòa nhập vào nền văn hóa”.

Hai giáo phận được chọn làm địa điểm tổ chức Hội nghị FABC đã tổ chức nhiều hoạt động văn hóa nghệ thuật chào mừng Hội nghị với những tiết mục đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc, mang lại tình cảm tốt đẹp cho các đại biểu các nước đến dự Hội nghị. Tối ngày 14/12/2012, Tòa giám mục Xuân Lộc tổ chức Đêm Văn hóa Việt Nam với nhiều tiết mục đặc sắc gồm những phần chính: Nguồn gốc dân tộc Việt, âm nhạc ba miền, âm nhạc các dân tộc Việt Nam, và ca nguyện. Tiết mục thuở ban sơ của quê hương với Lạc Long Quân và Âu Cơ, với những nét đặc sắc của âm nhạc và điệu múa dân tộc, hình ảnh nhà thờ Việt Nam ở các miền đất nước, trình diễn những tác phẩm “Hòn Vọng Phu”, “Trường ca Mẹ La Vang”,…

Các đại biểu phát biểu tham luận của mình về Giáo hội tại châu Á. Nhìn chung các bài tham luận đều có nội dung thuần túy tôn giáo, nêu các vấn đề thuộc lĩnh vực thần học Công giáo, những thách đố trong việc truyền giáo của Giáo hội tại châu Á cũng như tác động của “đời sống thế tục”, “toàn cầu hóa” ảnh hưởng đến đức tin Công giáo, đưa ra những sáng kiến nhằm xây dựng giáo hội châu Á phát triển, việc truyền giáo đạt hiệu quả.

Nội dung chính của Hội nghị FABC đề cập đến những nội dung như: Vấn đề “toàn cầu hoá”; văn hóa; di dân; dân số; tự do tôn giáo; truyền thông xã hội; môi sinh môi trường; các giáo phái và đời sống ơn gọi,…và những tác động đến Công giáo tại châu Á, thách thức mà Công giáo châu Á phải đối diện,…

FABC sửa đổi chức danh của Tổng Thư ký FABC thành Chủ tịch FABC, phụ tá Tổng Thư ký FABC thành Tổng Thư ký FABC,…Hội nghị FABC đã định ra đường hướng hoạt động mục vụ của Công giáo trong thời gian tới.

Hội nghị đã công bố Sứ điệp với chủ đề: “Chúng tôi loan báo cho anh chị em điều chúng tôi đã thấy và đã nghe”.

Trong Sứ điệp, FABC cho biết Giáo hội cần nhận diện những nẻo đường thực thi sứ vụ loan báo Tin Mừng (truyền giáo) nơi trần gian, nhận biết các dấu chỉ thời đại, những trào lưu lớn trong xã hội tại châu Á và những thực tại đang diễn ra trong Giáo hội của mình, đồng thời phân tích những thách đố và cơ hội đang mở ra để có thể đáp ứng từ chiều sâu đức Tin.

FABC đề nghị chức sắc, giáo dân trong giáo hội cần phải sống linh đạo Tân Phúc âm hóa với 10 nội dung chính như: Gặp gỡ cá nhân với Đức Giêsu Kitô;  Say mê sứ vụ; Tập trung vào Nước Thiên Chúa; Quyết tâm hiệp nhất; Đối thoại, một phương cách sống và thi hành sứ vụ; Hiện diện khiêm hạ; Vai trò ngôn sứ của người truyền giáo; Liên đới với những nạn nhân; Chăm sóc tạo thành; Can đảm sống đức Tin và tử đạo. Tất cả những đề nghị của FABC đều tập trung vào việc kêu gọi tất cả thành phần Giáo hội tham gia truyền giáo tại châu Á.

FABC không quên nhắc đến sự quan tâm của chính quyền Việt Nam đối với Hội nghị: “Chúng tôi cảm ơn Chính phủ Việt Nam đã cởi mở và giúp đỡ Hội nghị chúng tôi được diễn ra tại đất nước có những truyền thống và văn hóa phong phú này. Chúng tôi nguyện xin Thiên Chúa ban muôn ơn lành cho Giáo Hội tại Việt Nam và nhân dân Việt Nam”.

  1. Những vấn đề FABC quan tâm

Chủ đề của Hội nghị FABC lần này cũng được nhiều người quan tâm: “Bốn mươi năm FABC: đáp ứng những thách đố của châu Á”. FABC cũng như Giáo hội Công giáo tại châu Á đang phải trải qua những thách đố như thế nào và giải quyết nó ra sao? Đó chính là thách thức như xu hướng thế tục hóa ảnh hưởng đến đời sống tu trì của linh mục, tu sỹ; sự không bền vững của gia đình truyền thống ảnh hưởng giáo dục đức tin Công giáo trong các gia đình; giới trẻ bị cuốn theo lối sống hưởng thụ, không thiết tha đến việc đi lễ nhà thờ hay xưng tội,…tất cả đã tác động không nhỏ đến việc giữ đạo và truyền đạo Công giáo ở châu Á.

Trước Hội nghị Giáo hội cũng công bố một loạt bài phỏng vấn của chức sắc Giáo hội Công giáo Việt Nam và FABC, trong đó đáng lưu ý là bài phát biểu của Tổng thư ký FABC, Hồng y Oswald Gracias, đã khẳng định: Hội nghị lần này Giáo hội quan tâm đến 3 vấn đề của Châu Á đó là: đối thoại với các nền văn hóa, với các tôn giáo và với người nghèo châu Á”. Đồng thời Hồng y cũng khẳng định FABC, Giáo hội Công giáo không tham gia vào đời sống chính trị cũng như can thiệp vào công việc nội bộ của bất cứ quốc gia nào.

Việc đối thoại đó của FABC cũng chính là phục vụ cho việc truyền giáo của Công giáo tại châu Á. Vì một việc FABC không thể không quan tâm đó chính là qua nhiều thế kỷ Công giáo được truyền vào châu Á, nhưng kết quả lại rất hạn chế, tại châu lục có 60% tổng dân số địa cầu sinh sống nhưng chỉ có 3% người theo Công giáo. Dân số Công giáo châu Á hiện nay là 124.046.000 người chiếm 3, 05% trong tổng số gần 4 tỷ người dân. Đặc biệt là tại một số quốc gia châu Á, FABC nhắc đến trong Hội nghị đó là việc truyền giáo đạt kết quả rất hạn chế, đôi khi còn giảm sút. Tại Kazakhtan, một nước cộng hòa Trung Á, thành viên chính thức của FABC có 150.000 giáo dân sống ở 4 giáo phận, giáo phận Chúa Ba Ngôi chỉ có 10% số người đi lễ nhà thờ ngày Chủ nhật. Tại Mông Cổ một thành viên liên kết của FABC sau gần 100 năm truyền giáo đến nay chỉ có 850 người Công giáo, trong đó có rất nhiều người không còn đến nhà thờ. Tại một số nơi ở Nam Á, người Công giáo chỉ chiếm 1% hoặc ít hơn, Nêpan chỉ có 8.000 người Công giáo trong tổng số 27, 5 triệu người. Khu vực Đông Á, Nhật Bản và Trung Quốc số người Công giáo chiếm dưới 1%; ở Hàn Quốc số người Công giáo chiếm 9%. Người công giáo chỉ là thiểu số tại châu Á trừ hai nước là Philippin và Đông Timo.

Một câu hỏi nữa được đặt ra đó là tại sao FABC lại đối thoại với các nền văn hóa, các tôn giáo. Châu Á là quê hương sản sinh ra các tôn giáo lớn như Phật giáo, Hồi giáo, Ấn giáo và cả Công giáo. Người dân châu Á đa phần đã theo hoặc bị ảnh hưởng của tín ngưỡng, tôn giáo truyền thống trước khi Công giáo được truyền vào, vì vậy việc truyền Công giáo vào khu vực này bị hạn chế. Ở một số nước, khu vực thì một số tôn giáo lớn có vị trí bao trùm trong xã hội. Các nước khu vực Trung Đông và Đông Nam Á như: Iran, Irăc, Li bi, Ả rập xeut, Các tiểu vương quốc Ả rập, Kuweit, Quatar, và Inđônêxia, số người theo Hồi giáo chiếm vị trí rất cao. Một số nước Đông Nam Á và Đông Á ảnh hưởng bởi Phật giáo như Trung Quốc, Nhật Bản, Việt Nam, Thái Lan, Mianma, Lào, Campuchia, Nepan, Mông Cổ,…..Còn tại Ấn Độ số người theo Ấn Độ Giáo chiếm vị trí lớn trong xã hội (khoảng 80% người Ấn Độ tự xem mình là người theo Ấn Độ Giáo). Châu Á cũng là khu vực có tỷ lệ người thu nhập dưới mức trung bình chiếm tỷ lệ cao trên thế giới. Chính vì vậy, FABC đặt ra mục tiêu cho Công giáo tại châu Á trong thời gian tới cần phải đối thoại với các nền văn hóa, các tôn giáo và người nghèo.

Trong bài viết lý giải việc dân số Công giáo chiếm tỷ lệ rất khiêm tốn tại Châu Á, nhà thần học Felix Wilfred (người Ấn Độ) cho rằng một trong những nguyên nhân đó là tình cách “nước ngoài” đã là một đặc trưng của tất cả các giáo hội Công giáo địa phương tại châu Á. Tình hình này không chỉ do sự kiện là Kitô giáo đã được đưa vào từ bên ngoài. Tính cách “nước ngoài” của Kitô giáo cũng không phải do tôn giáo này tuyên xưng một đức tin khác. Bởi vì, các dân tộc Á châu luôn tiếp nhận và tôn trọng tính đa dạng. Felix Wilfred cho rằng: “Lý do chính khiến Kitô giáo đã bị xem là xa lạ vì các Giáo hội địa phương tại các nước Á châu, nhìn chung đã tách rời xu hướng sống của dân tộc, lịch sử, các cuộc đấu tranh và mơ ước của người dân. Các Giáo hội đã không tự đồng hóa mình với dân tộc, mặc dù đã thực hiện nhiều công trình có giá trị nhân danh đức bác ái”. Từ đánh giá đó, ông đưa ra đề xuất cho Giáo hội tại châu Á là: đối thoại với các tôn giáo, đối thoại với các nền văn hóa, đối thoại với người nghèo khổ.

Còn trong bài viết: “Đi tìm một cách thế hiện diện mới của Giáo hội tại châu Á”, Giám mục phụ tá Tổng giáo phận TP. Hồ Chí Minh Nguyễn Văn Khảm cho rằng: “Kitô giáo được xem là sản phẩm của quyền lực và văn hóa phương Tây, xa lạ với văn hóa và đời sống của người dân châu Á, do đó không thu hút được nhiều người dù đã hiện diện ở đây rất lâu”. Chính trong bối cảnh đó, mà Liên Hội đồng Giám mục Á châu đã và đang thúc đẩy việc xây dựng một cách thế hiện diện mới của Giáo hội tại châu Á. Để xây dựng một cách thế hiện diện mới của Giáo hội tại lục địa này, trước hết phải làm sao xây dựng Giáo hội thực sự trở thành một Giáo hội địa phương, một Giáo hội ăn sâu vào thực tại đời sống của các dân tộc Á châu “một Giáo hội nhập thể trong một dân tộc, một Giáo hội bản địa, một Giáo hội hội nhập trong một nền văn hóa”.

Theo Giáo hội, Hội nghị FABC không chỉ định ra đường hướng hoạt động mục vụ cho Giáo hội trong thời gian tới, mà Hội nghị này còn là cơ hội để những tín hữu sống chung trên mảnh đất châu Á với những nét chung về địa lý, văn hóa, xã hội, để chia sẻ cho nhau và học hỏi cùng nhau những kinh nghiệm trong việc thi hành sứ vụ “yêu thương và phục vụ” của Chúa Kitô trên đất nước cũng như tại châu Á nói chung./.

Bích Đượm – chuyên viên Vụ Công giáo

 

***

Sau khi Cha con cùng ôn lại FABC X tại Xuân Lộc (2012), tôi hỏi Đức cha:

-Thưa Đức cha, qua FABC X, Đức cha suy nghĩ gì về ảnh hưởng của Hội nghị này đối với công việc của giáo phận?

Đức cha trả lời ngay:

-Tôi gọi đó là một “biến cố” có ý nghĩa tực tiếp với công việc của Giáo phận.

Đức cha giải thích:

-FABC X là một biến cố Chúa dùng để tác động đến nhiều phía, không chỉ với Giáo hội Công giáo Việt Nam mà cả phía Nhà nước và quốc tế.

Ngưng một chút, Đức cha cho biết:

– Ngày 28/9/2014, nghĩa là gần 2 năm sau FABC X, khi tiếp Đức cha, Ông Phạm Dũng, Thứ trưởng Bộ Nội vụ, Trưởng ban Ban Tôn giáo Chính phủ, đã nhắc lại sự kiện này. Ông đánh giá cao việc Giáo phận Xuân Lộc đã tổ chức Hội nghị Liên Hội đồng Giám mục Á châu (FABC) lần thứ 10 quy mô, trang trọng, đặc biệt phát huy bản sắc tốt đẹp văn hóa dân tộc trong đời sống đức tin, trong sinh hoạt tôn giáo..[6]

Đức cha cho biết thêm thông tin:

– Ông Phạm Dũng cũng cho biết, Hội nghị giữa Việt Nam (Ban Tôn giáo Chính phủ) và Liên minh Châu Âu (EU) chia sẻ kinh nghiệm về tự do tôn giáo vừa được tổ chức ngày 25, 26/9/2014 tại Hà Nội. Trong đó Việt Nam và EU đều thống nhất vấn đề thượng tôn pháp luật và coi trọng quyền con người trong tự do tôn giáo [6 đd].

 Về phía Giáo hội toàn cầu, Đức cha nói:

          – Khi đoàn đại diện FABC X gặp gỡ chào thăm lãnh đạo Ban Tôn giáo Chính phủ, ông Phạm Dũng- Trưởng Ban Tôn giáo Chính phủ- đã nhờ Đoàn chuyển lời cảm ơn tới Đức Giáo hoàng, các Bộ chức năng của Vatican đã tạo điều kiện cho bà con giáo dân làm tốt sứ mệnh của người công giáo và mong rằng Vatican quan tâm hơn nữa đến bà con Công giáo và chức sắc Công giáo ở Việt Nam.

Tại cuộc gặp gỡ này, Đức Hồng y Gaudencio Rosales, Đặc sứ của Giáo hoàng Benedicto XVI và Tổng thư ký FABC, Hồng y Oswald Gracias cũng cho biết, Đức Giáo hoàng đánh giá cao sự tiến triển của mối quan hệ giữa Việt Nam và Vatican, cũng như sự giúp đỡ của chính quyền Việt Nam trong việc cho phép đại diện không thường trú của Vatican hoạt động tại Việt Nam.[7]

Đức cha nói trong suy tư:

– Chúng ta chưa thấy được hết tầm quan trọng của FABC, nhưng bài viết trên trang của Ban Tôn giáo Chính phủ rõ ràng phản ánh khá trung thực, khách quan những nhận thức của Nhà nước về Hội nghị. Tác giả bài viết đặc biệt quan tâm đến nội dung này của Hội nghị: …các bài tham luận đều có nội dung thuần túy tôn giáo, nêu các vấn đề thuộc lĩnh vực thần học Công giáo,…” và phát biểu của Tổng thư ký FABC, Hồng y Oswald Gracias, đã khẳng định: Hội nghị lần này Giáo hội quan tâm đến 3 vấn đề của Châu Á đó là: “đối thoại với các nền văn hóa, với các tôn giáo và với người nghèo châu Á”. Đồng thời Hồng y cũng khẳng định FABC, Giáo hội Công giáo không tham gia vào đời sống chính trị cũng như can thiệp vào công việc nội bộ của bất cứ quốc gia nào.

Người trò chuyện:

-Thưa Đức cha, con cũng bất ngờ khi 4 năm sau FABC, Đức Tổng Giám mục

Phanxicô Xaviê, Tổng giáo phận Huế, trong lễ Kim Khánh mừng  50 năm Linh mục của Đức cha (năm 2016) còn rất ấn tượng: “Hội nghị Liên Hội đồng Giám mục Á châu (FABC) là một thành công vĩ đại ngoài sự tưởng tượng của những tham dự viên. Họ ca ngợi công việc đó không phải cho riêng Đức cha mà cho Hội đồng Giám mục Việt Nam.”

          Đức cha vui tươi hẳn lên:

-Tôi có nhiều hy vọng khi chia sẻ ý tưởng này với Đức Hồng Y Gioan Baotixita Phạm Minh Mẫn, Ngài nói: “cho đến nay, xem ra đôi bên hiểu nhau hơn Và đôi bên có những bước mở đường cho nhau vượt qua những nghi ngại”. Tôi cũng lưu ý những phát biểu của ông Phạm Dũng, Thứ trưởng Bộ Nội vụ, Trưởng Ban Tôn giáo Chính phủ. Ông ghi nhận những đóng góp của đồng bào Công giáo trong những năm qua, đồng thời mong muốn Công giáo Việt Nam ngày càng hội nhập mạnh mẽ trong mọi mặt đời sống xã hội, tiếp tục thực hiện đường hướng gắn bó, đồng hành cùng dân tộc: “Sống Phúc Âm giữa lòng dân tộc để phục vụ hạnh phúc của đồng bào”, và ý chỉ của Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI: “người giáo dân tốt đồng thời là người công dân tốt”.[8]

Người trò chuyện:

-Thưa Đức cha, trong xu thế hội nhập và phát triển, Nhà nước cũng có những nhận thức mới về tôn giáo. Đó là sự nhìn nhận tôn giáo là một phần của lịch sử dân tộc, văn hóa và đạo đức và hơn thế, là thực thể xã hội có khả năng cố kết cộng đồng và ổn định trật tự, an toàn xã hội; thừa nhận và khuyến khích phát huy những giá trị đạo đức, văn hóa, truyền thống tốt đẹp của tôn giáo trong công cuộc xây dựng xã hội mới. Từ sự đổi mới tư duy về tôn giáo, Nhà nước tạo điều kiện thuận lợi cho sinh hoạt tôn giáo tín ngưỡng của đồng bào có đạo và đạt được tính hiệu quả của quản lý Nhà nước trong lĩnh vực này [9].

Đức cha nhìn vấn đề cụ thể hơn:

-Thực ra cũng phải từ thực tiễn đời sống tôn giáo của nhân dân Nhà nước mới có sự đổi mới tư duy về tôn giáo. Thực tiễn ấy là, như FABC đã triển khai trong Sứ Điệp: Giáo hội Công giáo tại châu Á “hướng về người nghèo, hướng về các nền văn hoá, hướng về các tôn giáo; thể hiện bằng nếp sống giản dị và liên kết với người nghèo.” Và “xót thương những nạn nhân và bị gạt ra ngoài lề xã hội…” Đó chính là “sống phúc âm giữa lòng dân tộc” của Giáo Hội Việt Nam trong mấy chục năm qua, là những gì mà Caritas Việt Nam đã làm, giáo dân Giáo phận Xuân Lộc đã làm từ nhiều thập kỷ qua. Cho nên, việc Nhà nước cho phép Giáo phận Xuân Lộc xây dựng Trung tâm hành hương Đức Mẹ Núi Cúi là căn cứ vào chính thực tiễn tôn giáo mà FABC và Giáo hội Công giáo Việt Nam đã thể hiện. Tất nhiên là trong xu thế hội nhập chung với thế giới.

Ngưng một chút để lắng sâu những suy tư, Đức cha nói:

-Chúng ta cám ơn Chúa đã cho chúng ta một cơ hội để chúng ta có thể làm vinh danh Chúa, và cầu xin ơn Chúa cho cho công việc của Giáo phận. Đức cha nghĩ tầm quan trọng sâu xa của FABC X (năm 2012 tại giáo phận Xuân Lộc) đối với việc xây dựng Trung tâm Hành hương Đức Mẹ Núi Cúi là như vậy.

VÀI HÌNH ẢNH ĐÊM VĂN HÓA VIỆT NAM

fabc-lễ 13

fabc-lễ 2

Fabc 3 -khán giả

fabc-diễn viên 1

Fabc-diễn viên 4 ca trù

fabc-diễn viên 9

(Tác giả chụp chung với các diễn viên)

__________

TIN TỔNG HỢP: tham khảo từ trang Giáo phận Thái Bình

http://giaophanthaibinh.org/m/c204/Giao-hoi-Viet-Nam.aspx?pi=44

[1] http://giaophanthaibinh.org/m/a2447/Hoi-nghi-toan-the-Lien-Hoi-dong-Giam-muc-A-chau-luong-gio-trong-lanh-va-tuoi-mat-cua-su-hiep-thong.aspx

[2] http://giaophanthaibinh.org/m/a2414/Hoi-nghi-toan-the-Lien-Hoi-dong-Giam-muc-A-chau-.aspx

[3] http://giaophanthaibinh.org/m/a2484/Hoi-nghi-toan-the-Lien-Hoi-dong-Giam-muc-A-chau-.aspx

[4] Tác giả bài viếtBan Truyền thông Giáo Phận Xuân Lộc. Nguồn tingiaophanxuanloc

http://dongthanhtam.net/Giao-hoi-viet-nam/Nghi-le-Khai-mac-Dai-hoi-FABC-lan-thu-X-2118.html

[5] Bích Đượm http://btgcp.gov.vn/Plus.aspx/vi/News/38/0/249/0/3442/Hoi_nghi_Lien_Hoi_dong_Giam_muc_A_chau_va_nhung_van_de_Giao_hoi_Cong_giao_chau_A_quan_tam

[6]Thứ trưởng Bộ Nội vụ, Trưởng ban Ban Tôn giáo Chính phủ tiếp đoàn Giám mục Giáo phận Xuân Lộc

Kiều Nga-trang web của Ban Tôn Giáo Chính Phủ http://btgcp.gov.vn/Plus.aspx/vi/News/38/0/254/0/6089/Thu_truong_Bo_Noi_vu_Truong_ban_Ban_Ton_giao_Chinh_phu_tiep_doan_Giam_muc_Giao_phan_Xuan_Loc

[7] Mối quan hệ Việt Nam-Vatican được đánh giá cao:

https://vov.vn/chinh-tri/moi-quan-he-viet-namvatican-duoc-danh-gia-cao-239095.vov

[8] Dẫn lại bài viết của Bích Đượm

[9] Nguyễn Nguyên HồngHọc viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh

http://www.tapchicongsan.org.vn/Home/xay-dung-dang/2018/53298/Quan-diem-doi-moi-cua-Dang-ve-ton-giao-tin-nguong.aspx   

ĐƯỜNG LÊN NÚI CÚI-Chương 5

ĐƯỜNG LÊN NÚI CÚI

Truyện dài tư liệu

Bùi Công Thuấn

Núi Cúi

(Núi Cúi ngày lễ đặt viên đá đầu tiên xây dựng trung tâm hành hương)

Đường lên Núi Cúi -Chương 5

CON ĐƯỜNG GIAN NAN

 

 

Việc tìm được đất làm Trung tâm tôn kính Đức Mẹ là một ơn đặc biệt, là niềm vui và hy vọng của cả Giáo phận. Nhưng con đường phía trước còn rất dài. Chưa thể lường hết được khó khăn về mọi mặt. Trong khi khai phá vùng đất hoang Giáo phận vừa mua được, việc thứ nhất phải làm là xin phép để chính quyền giao đất và cấp phép xây dựng. Hẳn nhiên ai cũng biết Nhà nước luôn rất thận trọng trong việc giao đất cho tôn giáo.

Đức cha chia sẻ:

-Tất cả hồ sơ đều phải gửi về tỉnh, mà tỉnh thì họ vẫn ngại vấn đề trung tâm, nơi tập họp đông người. Bởi vì họ khó giữ an ninh trật tự, mà an ninh chính trị là nhiệm vụ hàng đầu, cho nên họ không chấp thuận. Họ nói rằng đất ở trên đó là đất quốc phòng. Mình đã có kinh nghiệm đất trên Russeykeo. Nghe nói chỗ Núi Cúi là đất quốc phòng thì mình liên hệ ngay với quân khu 7. Bởi Quân Khu 7 là đơn vị quân đội bao quát khu vực đó. Khi hồ sơ đã gửi đi, mình được Quân khu 7 trả lời đó không phải là đất quốc phòng, mà chỉ là điểm tọa độ cao pháo binh. Rất mừng. Họ chấp thuận cho 22 hécta. Như vậy Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, thay Bộ Chính trị, cũng đã chấp thuận cho mình 22 héc ta. Mình có được thuận lợi đó.

Căn cứ vào ý kiến của hai cấp có thẩm quyền trên, Tỉnh mới chấp thuận cho mình gần 5 héc ta. Nhưng mà, lúc đó mình cũng chưa biết đất thực là thế nào, vì họ chấp thuận trên bản đồ. Khi mình kiểm tra thực địa thì hầu hết là đất sườn đồi và thung lũng. Không thể xây dựng được. Biết làm thế nào bây giờ? Thôi, Tỉnh đã cho vậy, thì cứ nhận, rồi xin tiếp. Bởi ngay cả 5 hecta là đất bằng thì cũng chưa đủ để xây dựng những cơ sở tối thiểu của Trung tâm.

Người trò chuyện

-Thưa Đức cha, đến nay Tỉnh đã chấp thuận cho mình được bao nhiêu héc ta tất cả.

Đức cha giải thích:

-Mình cứ kiên trì xin và trình bày để họ hiểu rõ về công việc của mình, đến nay Tỉnh đã chấp thuận cho mình 13, 627 hecta đất để xây dựng Trung tâm.

-Và Đức cha cho khởi công xây dựng ngay?

-Thầy thấy đó, từ khi mình tìm được đất ở Núi Cúi đến nay phải đã mất 4 năm mới có thể bắt đầu xây dựng, vì thế Giáo phận quyết định làm ngay.

-Nhưng thưa Đức cha, lúc mình làm Lễ đặt viên đá đầu tiên xây dựng Trung tâm (2015) thì mình đã được chấp thuận 13,627 héc ta chưa?

-Lúc ấy mình chỉ được cấp 4, 43 hécta thôi.

Rồi Đức cha nói với niềm hân hoan xác tín:

-Còn gian nan lắm, nhưng việc Chúa muốn thì Chúa làm và Đức Mẹ dẫn dắt.

Tôi chia sẻ ý nguyện của Đức cha. Người luôn có niềm xác tín như vậy. Tôi lại nghĩ, việc giao tiếp với chính quyền để xin phép chắc phải do bộ phận hành chính của Tòa Giám mục thực hiện, nhưng cụ thể là ai nhận trọng trách này. Tôi hỏi Đức cha:

Việc liên hệ với chính quyền để xin phép, Giáo phận giao cho ai làm, thưa Đức cha?

Đức cha cho biết:

-Người trực tiếp lo việc này là ông Trưởng Ban Hành giáo – Giáo phận, ông Nguyễn Văn Chiến. Ông ấy là cầu nối giữa mình với Chính quyền. Một đàng ông hiểu công việc của mình, một đàng ông quen giao tiếp. Họ cũng biết ông là Trưởng Ban Hành giáo- Giáo phận nên tin được. Ông khéo léo, tin cẩn, và biết làm việc. Ông ấy lo đầy đủ thủ tục hồ sơ, liên hệ các cơ quan ban ngành, tháo gỡ những chỗ vướng, nên tất cả các giấy phép này, giấy phép kia, việc lớn như vậy, chỉ từ 2014 đến nay công việc của Giáo phận mới thành được như vậy.

-Con cám ơn Đức cha. Xin Chúa ban cho Đức cha sức khỏe để Đức cha tiếp tục xây dựng Trung Tâm tôn kính Đức Mẹ như ý nguyện của Giáo phận và của riêng Đức cha.

 

***

Ông Chiến

Ông Trưởng Ban hành giáo -GPXL Nguyễn Văn Chiến mặc áo sơ mi xanh đội nón kết trắng, đứng bên phải ĐC Đaminh)

Hôm nay lễ Thánh Giuse bổn mạng Giáo phận, sân Tòa Giám mục rộn rã người ra vào. Các đoàn thể khắp nơi về mừng lễ. Đó là một nếp sinh hoạt quen thuộc. Từ khi Giáo phận xây dựng được cơ sở Tòa Giám mục mới, nơi đây đã trở thành nơi gặp gỡ của mọi sinh hoạt Mục vụ của Giáo phận. Cộng đoàn dân Chúa gặp nhau hân hoan như được bước vào cung điện Nhà Chúa.

Sau phần nghi lễ và liên hoan, tôi tìm gặp ông Trưởng Ban Hành giáo – Giáo phận. Tôi đã quen ông từ khi tham gia sinh hoạt trong Ban Giáo dân, nhưng ông hiện diện trong mọi hoạt động của Giáo phận, thành ra gần như có thể gặp ông thường xuyên ở Tòa Giám mục. Cũng ít thấy quý chức nào lại gắn bó với các hoạt động của Giáo phận và gần gũi các Đức Giám mục Giáo phận như ông.

Dáng ông dong dỏng, hơi gầy nhưng nhanh nhẹn, trẻ trung và hiền hòa dễ gần. Trong cách giao tiếp, ông chân thành nên được lòng tin của mọi người. Không bao giờ vắng nụ cười trên khuôn mặt ông, và ngay cả những khi có những công việc “nóng” vẫn thấy ông điềm đạm, hiền hòa. Có lẽ vì thế mà ông nối kết được mọi tâm hồn trong công việc.

Trong những lần gặp nhau trò chuyện việc của Giáo phận, tôi và ông thường đi bộ chậm chậm trong sân Tòa Gíam mục, dưới bóng những hàng cây cao mát rượi. Có khi tìm một băng ghế ngồi, cũng có khi bất chợt gặp nhau, vội vàng chỉ kịp gửi một lời chào. Cũng có khi gặp ông dịp Đức cha gọi tôi đi với ngài lên xem xét công việc trên Núi Cúi.

Những câu chuyện cứ chắp nối. Và khi Đức cha cho hay ông chính là người lo việc giấy tờ, xin giao đất, xin phép xây dựng Trung tâm cho Giáo phận, tôi mới hiểu tại sao ông  gần gũi với Đức cha như vậy. Những lần gặp gỡ với ông giúp tôi hình dung ra những gì ông đã làm cho công trình của Giáo phận trong những năm qua, những công việc không phải ai cũng làm được.

Đúng như Đức cha nói. Chính Chúa đã dùng những cơ hội, những hoàn cảnh những con người để thực hiện ý của Chúa. Tôi hiểu ông đã đi dưới ánh sáng dẫn dắt của Chúa Thánh Thần.

***

Người trò chuyện

-Ông có lo việc xin phép cho đất của Giáo phận trên Russeykeo không? Chắc ông làm việc với chính quyền huyện Xuân Lộc trên đó phải không?

Ông Trưởng Ban Hành giáo-Giáo phận (xin gọi tắt là ông Chánh):

Dạ không, trên Tỉnh.

-Trên Tỉnh, mình quan hệ với bộ phận nào? Có phải Sở Tài nguyên Môi trường không?

-Trên Tỉnh. Thường cao nhất là Tỉnh Ủy. Chính quyền trực tiếp là Ủy ban Nhân dân, các Phó chủ tịch tỉnh. Xuống Sở Tài nguyên Môi trường, thường là ở bộ phận tham mưu. Rồi liên hệ về quy hoạch và cấp phép xây dựng là Sở Xây dựng. Người tư vấn chuyển tiếp là Ban Tôn giáo, bộ phận chuyên trách Kitô giáo. Việc gì cần liên hệ với lãnh đạo thì mình liên hệ lãnh đạo, việc gì cần tư vấn, mình trực tiếp ở phòng. Những đơn vị ấy là đơn vị trình bày hồ sơ, và tư vấn cho mình. Khi làm việc thì gặp gỡ trực tiếp ở ngoài cơ quan, điện thoại, email.

Người trò chuyện

-Đất trên Russeykeo, phải không?

Ô Chánh:

Dạ Russeykeo. Sau khi trao đổi hết các vấn đề thì các anh ấy nói đất an ninh quốc phòng. Mình cũng giải thích: Đất của mình nằm lô đất sau cùng còn cách chân núi Chứa Chan 2, 5 km, chứ không phải sát chân núi. Hơn nữa, trên đỉnh núi có cái chùa, và ở dưới Gia Lào cũng có hai cái chùa mới, tức là hai cơ sở tôn giáo nằm ngay trong khu vực đất quốc phòng. Trung tâm mình xin còn cách chân núi 2, 5km, đâu có ảnh hưởng gì?

Lần sau gặp, họ cũng chỉ lấy lý do đó, họ không chấp thuận.

Ông ngừng một chút rồi nói tiếp:

-Sau đó Ban Tôn giáo chỉ cho một chỗ, ở tít trên Phương Lâm, gần đồi chuối, từ ngoài Quốc lộ 20 đi vào 20 cây số. Đất ấy hình như của dòng Xi Tô, chỗ đó có mấy chục hécta. Đất là đất của Xi Tô, đã có người ở, nhưng Nhà nước quản lý. Em bảo, đất của người ta làm sao mình lấy được! Đất lại cách quốc lộ 20 vào trong 20 cây số, giáp ranh với Lâm Đồng, làm sao đưa Trung tâm vào trong đó được. Trung tâm (nó) phải ở chỗ trung tâm, chỗ nào người ta đến được. Em không chịu. Thế là sau đó, cuối năm 2014, Đức cha mới qua bên Dốc Mơ, Ngài mới thổ lộ với cha cố Đường. Sự việc như thầy biết rồi đó.

Ông kể:

-Ngày mùng 4 tết, Đức cha sang thăm chúc tết cha cố Hoàng Minh Đường ở giáo xứ Dốc Mơ, có cha quản Hạt Gia Kiệm. Ngài thổ lộ việc tìm đất làm Trung tâm tôn kính Đức Mẹ. Ngài nói với quý cha rằng, đất của Tòa Giám mục định làm Trung tâm Đức Mẹ ở Russeykeo không xin được phép để xây dựng. Nhà nước trả lời đó là đất quốc phòng. Bây giờ Giáo phận chưa biết tìm đất ở đâu.

Nghe vậy, cha cố Đường, cha quản Hạt Gia Kiệm mới dẫn Đức cha đi tìm đất. Sau rất nhiều lần thăm dò và khoanh vùng, Giáo phận chọn được khu vực Núi Cúi. Một mặt Giáo phận vừa tìm mua đất, mặt khác liên hệ với chính quyền để xin giao đất và xin phép xây dựng Trung tâm.

Ông Chánh cho biết:

-Lúc ấy Tòa Giám mục đã mua được khoảng 22 hécta. Đầu tiên chỉ vậy thôi. Mình làm tờ trình. Theo sự hướng dẫn của một bộ phận Chính quyền, mình trình bày chỗ Russeykeo vì lý do an ninh quốc phòng, không thể xây dựng Trung tâm. Bây giờ chúng tôi tìm được nguồn đất ở bên này, chúng tôi xin phép được giao đất và xây dựng Trung tâm.

Người trò chuyện

-Mình trình cho Ủy ban Nhân dân Tỉnh hay cơ quan nào?

Ông Chánh:

– Ủy ban Nhân dân Tỉnh chứ! Tất cả đều phải trình Ủy ban Nhân dân Tỉnh hết, rồi sau đó Tỉnh mới giao cho các ban ngành liên quan. Mình phải liên hệ trực tiếp với Tỉnh. Họ ghi nhận ý đó.

Người trò chuyện

-Như vậy tờ trình đầu tiên của mình xin là bao nhiêu hécta?

Ông Chánh:

-Mình xin xây dựng 22 hécta. Tờ trình em còn giữ.

Ông Chánh nói tiếp:

-Đầu năm 2014 mình xin được giao đất để xây dựng. Khi giao đất, một mặt là mình phải liên hệ trên Tỉnh,  một mặt là mình phải ra ngoài Trung ương nữa.

Người trò chuyện

-Ngoài Trung ương mình phải liên hệ với cơ quan nào?

Ông Chánh:

Ban Tôn giáo Chính phủ, Ban Dân vận Trung ương, Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Bộ Công an, những ngành liên quan đến tôn giáo. Vừa làm việc với ngoài Trung ương, vừa làm việc với địa phương.

Ông trầm ngâm và có vẻ e dè:

-Thực sự ra, trên Tỉnh, có người đồng thuận, có người không. Vấn đề là ở thời điểm đó còn khó và còn vướng lắm. Xưa thì, có bao giờ Bí thư với Chủ tịch Tỉnh đến thăm Tòa Giám mục đâu. Cùng lắm là có Phó chủ tịch, Trưởng Ban Dân vận, Ban Tôn giáo hoặc Chủ tịch Mặt trận dẫn đoàn đến thăm dịp lễ Giáng sinh. Lúc ấy Tỉnh chỉ chấp thuận cho mình gần 5 hecta.

Người trò chuyện

-Tức là Ủy ban Nhân dân Tỉnh chấp thuận bằng văn bản?

Ông Chánh:

-Không, mới ngỏ lời gần 5 héc ta. Trung ương nói nếu được 5 hécta mình cứ nhận, sau đó rồi xin thêm. (Thì thực sự ra) khi mình đến khu đất đó, mình mới chỉ ngó từ xa, (thì) đâu có định được đất nó thế nào.

Ông Chánh kể lại:

-Em mới hỏi ông chánh Tiến, trưởng Ban hành giáo Dốc Mơ là, khu đất nào, để xin tờ bản đồ, mình hoạch định nó. 22 hécta ban đầu gồm những thửa đất nào, rồi mình cộng các thửa lại để cho đủ 22 hécta, mình xin số tờ, số thửa, mình gắn vào tờ trình, chỗ nào trọn thửa, chỗ nào một phần thửa (đấy) để cho đủ số đó.

Ông Chánh thú nhận rằng:

-Mình đâu có nắm được cái thửa ấy nó nằm cụ thể trên mặt đất ở chỗ nào, các ông ấy cũng chẳng nắm được, chỉ biết nó ở trên bản đồ. Thế nên khi hỏi các ông ấy hai cái đồi (Núi Cúi) nó nằm đâu, các ông ấy phác phác trên bản đồ như vậy, thì mình làm theo các ông ấy, chắc nó là thửa đó, rồi làm tờ trình. Sau đó họ giao cho Sở Tài nguyên Môi trường. Mình liên hệ với Sở Tài nguyên, Ban Giám đốc giao cho Chi cục Quản lý Đất đai chuyên về quản lý đất này, trao đổi với nhau, bản vẽ mình đưa lên bao nhiêu thì họ biết bấy nhiêu. Những cái đồi, thung lũng, đủ mọi thứ. Hai bên trao đổi liên hệ với cả Ban Tôn giáo, trao đổi với nhau về 5 hécta. Em nói, 5 hécta thì không thể làm Trung tâm, vì đây là Giáo phận lớn nhất nước. Hai bên lại trao đổi, từ 5 hécta lên 8 hécta, rồi 8 hécta lên 10 héc ta. Và chốt cuối cùng là 13, 627 hécta.

Vậy để cho mình đạt được việc tổ chức Lễ Đặt viên đá đầu tiên vào ngày 15.8.2015, họ tranh thủ giao đất cho mình là 4, 43 hecta đầu tiên, giao đất để cho mình kịp tổ chức lễ. Thực sự ra khi giao 4, 43 hecta, mình cũng đã thực hiện cắm mốc đầy đủ.

Người trò chuyện

-Lúc đó bên Sở Tài nguyên Môi trường họ có đi với mình không?

Ông Chánh:

-Có chứ! Họ đi thực địa chứ, nhiều lần xuống khảo sát, kể cả lãnh đạo Tỉnh, và các ban ngành liên quan đều đi xuống khảo sát hết tất cả, rồi mới giao cho mình 4, 43 hécta.

Người trò chuyện

-Trong 4, 43 hécta có 2 cái đồi Núi Cúi không?

Ô Chánh tỏ vẻ thất vọng:

-Có một phần cái đồi bên này, chỗ bây giờ làm nhà nguyện Thánh Thể đó. Bên kia chưa có gì hết, nằm ngoài các thửa đất được giao. Khi mình về mình mới check lại bản đồ, mới biết nó lệch hết. Cái chỗ mình xin xây thì không có, còn chỗ được chấp thuận xây thì chỉ có một tí đất chỗ nhà nguyện Thánh Thể, còn lại bao nhiêu đều là sườn đồi và thung lũng, đâu có làm được cái gì!

Người trò chuyện

-Bây giờ mình làm sao?

Ông Chánh:

-Sau khi giao xong, bắt đầu trao đổi lại. Mình nói, đất được cấp phép nó nằm thế này thì không xây dựng được cái gì cả. Đất tính thì nhiều, nhưng thung lũng với sườn đồi không hà. Mình trao đổi lại với lãnh đạo Tỉnh với bên các ban ngành, như vậy thì không thể xây cất gì được, xin chuyển đổi lại. Sau khi trao đổi thống nhất rồi, em về làm lại tờ trình, hoạch định lại bản đồ có thêm hai đồi, còn chỗ sườn đồi, thung lũng thì bỏ đi, không lấy nữa, cắt bỏ ra, rồi vẽ lại…

Người trò chuyện

-Vẽ lại, là mình vẽ hay Sở Tài nguyên Môi trường Tỉnh?

Ông Chánh:

-Đất của mình thì mình làm, mình phải tự làm hết tất cả. Nhờ mình có được cái file bản đồ của họ, nên mình cập nhật được, với lại, nhờ mình đã đi thực địa, mình biết được cần phải chọn chỗ nào. Vẽ xong, mình trao đổi với họ, lại điều chỉnh, lần thứ hai thì nhất trí với phương án mới vẽ đó.

Ông Chánh chợt nhớ:

-Chưa, còn phương án thứ ba! Họ thấy rằng phía trên này còn vướng rừng bảo hộ. Thế là không được chấp thuận. Lại trao đổi nữa. Đi tới đi lui lần thứ ba. Cuối cùng, từ bản đồ đầu tiên ra đến bản đồ cuối cùng là 5 cái bản đồ, rất nhiều lần trao đổi lại, check lại. Cuối cùng, thống nhất là 13, 627 hécta.

Người trò chuyện

-Tức là sau khi đặt viên đá đầu tiên 15.08.2015?

Ông Chánh:

-Sau Lễ đặt viên đá đầu tiên, trao đổi lại vấn đề ranh mốc lại, khu đất mình chọn lựa. Chọn lưa là do mình chứ họ không chỉ định và họ cũng chẳng biết chỗ nào mà chỉ định. Thế là mình chọn lựa, mình cứ mày mò rồi làm. Vì không phải cái chuyên môn của mình nên làm tới đâu mình học tới đó. Không biết thì hỏi mấy đứa con nó chỉ, chẳng hạn như về kỹ thuật, cứ mày mò làm. Làm xong rồi trao đổi với họ đến cái bản đồ cuối cùng thống nhất, rồi mới làm lại tờ trình cuối, điều chỉnh lại, trình lên Ủy ban Nhân dân Tỉnh.

Người trò chuyện

-Vất vả quá ông nhỉ!

Ông Chánh tâm sự:

-Thực sự ra thì quá trình mình tự làm, nên mình phải làm rất nhiều tờ trình. Thứ nhất là tờ trình mình nhắc lại khi mà họ chưa giải quyết, rồi tờ trình xin chuyển đổi vị trí các thửa đất vì lý do là các vị trí kia là nó không có hiệu quả về mặt bằng đất để xây dựng các công trình, nó vướng sườn đồi hoặc vướng thung lũng. 4, 4 hécta người ta giao ban đầu về sau này phải cắt bỏ đi hết 1 hécta mấy, để cập nhật lại chỗ khác. Họ hỗ trợ mình rất là nhiều. Nhất là từ nhiệm kỳ sau của Đảng ủy và Ủy ban Nhân dân Tỉnh Đồng Nai, lãnh đạo Tỉnh tạo điều kiện. Những cái gì tồn đọng của tôn giáo, chính quyền đã trao đổi để giải quyết.

Người trò chuyện

-Công việc dễ dàng hơn rồi phải không, thưa ông?

Ông Chánh:

-Khi đã trao đổi xong với lãnh đạo, ngỏ ý, được đồng thuận rồi mới bắt đầu thực hiện. Vấn đề lại nảy sinh. Khi mình làm tờ trình cuối cùng để xin giao đất thì lại phải cập nhật theo thủ tục mới. Theo quy định Nhà nước, thì phải cập nhật vào quy hoạch Nông Thôn Mới từ xã, rồi lên huyện, rồi mới lên tỉnh. Phải đi theo từng cấp như vậy, phải cập nhật lại diện tích 13, 627 hécta mới vào Nông thôn Mới, đất quy hoạch tôn giáo (ấy), xong rồi mới trình lên từng cấp, Hội đồng Nhân dân Tỉnh trên đó mới duyệt lại.

Người trò chuyện

-Sao nhiêu khê quá vậy, thưa ông?

Ông Chánh vẫn kiên nhẫn:

-Xong việc đó rồi Tỉnh mới trình ra Trung ương. Tại vì, quỹ đất người ta xin, ra ngoài trung ương 5 năm mới trình một lần. Về quy hoạch, 5 năm Trung ương mới duyệt xét một lần cho các địa phương, mình vướng vào quy hoạch 5 năm đó. Năm 2010 mình đã xin tại Ryusseykeo. Năm 2014 mới xin tại Núi Cúi, , qua Lễ đặt viên đá 2015, mới là chu kỳ 2016-2021.

Ông Chánh kể về những sự phức tạp của việc xin phép:

-Tất cả quỹ đất Đồng Nai ra ngoài Trung ương cho đến tới cuối năm 2016, tỉnh Đồng Nai mới được chấp thuận. Tháng 11, em nhớ là tháng 11/2017. Tỉnh mới có thể làm thủ tục giao đất cho mình, mà theo theo những quy định mới, thủ tục mới. Lại chờ đợi, lại làm tờ trình, lại trao đổi, đi lên đi xuống không biết bao nhiêu lần, mới được giao đất. Quyết định giao đất tháng 5 hay tháng 6 gì đó.

Người trò chuyện

-Nghĩa là mới đây thôi?

Ông Chánh:

-Mới đây thôi đấy, vì Tỉnh chờ được Bộ Tài nguyên Môi trường ngoài kia chấp thuận tháng 11 mà, rồi về Tỉnh mới làm các thủ tục giao đất, theo các thủ tục mới, rồi họ mới giao đất cho mình. Mình là được giao đất sớm nhất trong tất cả các công trình ở Đồng Nai, kể cả công trình Nhà nước, công trình doanh nghiệp. Mình là được giao sớm nhất!

Trong sân đã có những đoàn lên xe ra về. Tôi hỏi:

-Ông Chánh đã về chưa?

-Chưa, em còn ở lại xem Đức cha có dặn dò gì không, có giao việc gì mới không, với lại cũng phải gặp vài vị trong Ban Hành giáo- Giáo phận để trao đổi những công việc sắp tới của Giáo phận.

Người trò chuyện

-Ông chờ tôi chút, tôi đi lấy chai nước, rồi mình nói chuyện tiếp nhá.

Tôi đến bàn để nước uống, lấy hai chai nước lọc. Tôi đưa cho ông một chai. Nãy giờ nói chuyện say mê, quên cả uống nước.

Người trò chuyện

-Lúc mình xây Nhà Nguyện và hội trường thì mình xin phép thế nào?

Ông Chánh:

-Xin xây dựng tạm 3 năm.

Người trò chuyện

-Lúc đó đã có giấy phép giao đất chưa?

Ông Chánh ngậm ngùi:

-Chưa. Cái xin xây dựng tạm cũng là một vấn đề, cũng có người bị kỷ luật, có người bị khiển trách. Mình xin làm tạm trước Lễ đặt viên đá đầu tiên xây dựng Trung tâm. Lúc ấy chưa được giao đất, chưa có gì cả. Mình mới chỉ mua đất, san ủi mặt bằng. Về mặt tâm linh, Đức cha nói mình cần nhanh chóng có chỗ đặt Thánh Thể để kéo ơn Chúa xuống cho Giáo phận. Với lại, em nghĩ, mình làm tạm thời thì đâu có vấn đề gì.

Người trò chuyện

-Lúc đó mình đã được chấp thuận 5 hecta đất chưa?

Ông Chánh:

-Chưa chưa! Chưa có cái gì hết, nhưng mình đã ngỏ ý với lãnh đạo Tỉnh. Có người tỏ ý đồng thuận, có người không. Mình làm tờ trình, xin xây dựng tạm, trong thời hạn 3 năm. Hai Phó Chủ tịch Tỉnh lên thẩm tra, một phụ trách về xây dựng, một phụ trách về đất đai. Trước nhất là mình xin làm nhà tạm là để kịp dịp Lễ đặt viên đá đầu tiên. Bởi vì khi tổ chức lễ, mình phải có nơi đón khách, phải có nơi làm lễ và rồi còn đãi tiệc nữa. Nếu đất trống trơn giữa nơi hoang vu thì tổ chức thế nào được? Rồi mình cũng ngỏ ý với Trung ương, xin trung ương giúp cho.

Người trò chuyện

-Lúc ấy tôi thấy Giáo phận làm hai nhà tạm ấy rất nhanh, khá rộng lớn và đẹp. Tôi không hiểu sao Giáo phận có thể làm nhanh như vậy. Không khí thi công phấn khởi vô cùng. Tiến độ công việc cứ ào ạt, cơ ngơi mỗi ngày mỗi khác.

Ông Chánh khẽ lắc đầu:

-Đó là nhìn bên ngoài vậy thôi. Mình xây dựng khi chưa có giấy phép, họ làm khó mình cái chỗ đó. Họ cũng mời lên.  Kỳ đó có Đức cha, Đức Ông với em, được mời lên Tỉnh, trao đổi về cái việc đó. Em với tư cách Trưởng Ban hành giáo-Giáo phận, đứng ra nhận trách nhiệm, với lý do là các ngài không biết gì về việc này.

Ông Chánh minh giải với họ:

-Thực ra, các ngài cũng lo lắng cho việc tổ chức Đại lễ đặt viên đá đầu tiên. Muốn đặt viên đá thì cần phải có cái nhà. Đã là trung tâm, thì phải có nhà nguyện tạm, thứ hai nữa là, phải có nhà đón khách. Khách dự lễ sẽ có Hội đồng Giám mục Việt Nam, có cả khách chính quyền Trung ương, địa phương.

Em nói vậy, thế họ bảo, tại sao không làm ở phía dưới, sau lễ đài.

Em lại phải trình bày:

-Các quý vị biết nơi đó là rất ồn ào, vì là nơi người dân dự lễ. Thứ hai nữa là, mặt bằng nó không có đủ. Thứ ba nữa là gió. Thế nên mới phải xin làm tạm trên đó.

Người trò chuyện

-Kết quả thế nào?

Ông Chánh:

-Em phải nhận khuyết điểm. Rồi thôi. Sau đó mình phải làm tờ trình, xin Tỉnh chấp thuận cho mình làm nhà tạm 3 năm để có chỗ làm Nhà nguyện và tiếp khách.

Người trò chuyện

– Tôi lại tưởng lúc đó mình đã được giao đất 5 hécta có giấy tờ hẳn hoi rồi mình mới làm mấy cái đó?

Ông Chánh:

-Chưa, chưa có gì hết! Mình cũng đã ngỏ lời trước, họ cũng đã đồng ý. Nhưng mà mình và họ nghĩ là nó nằm trong ranh đất. Nhưng không phải, nó nằm ngoài ranh đất mình xin. Ấy! Nó gay là gay ở chỗ đó, chỗ mình làm nhà tạm nằm ngoài ranh đất.

Người trò chuyện

-Khi ông làm việc và gặp nhiều khó khăn như vậy thì ông có nghĩ điều gì không?

Ông Chánh:

-Thực sự ra thì em cảm nhận được điều này. Ở mỗi (cái) thời kỳ, mỗi một (cái) giai đoạn, Chúa, Đức Mẹ nâng đỡ và che chở cho mình. Em nói mỗi thời kỳ, mỗi giai đọan là thế này, là khi Đảng và Nhà nước đổi sang nhiệm kỳ mới, nhiệm kỳ 2010-2015 sang nhiệm kỳ 2016-2020 chẳng hạn, đặc biệt là khi có những chủ trương, chính sách mới, thì mình có cái thuận lợi. Cái việc đó nó đỡ cho mình, không thôi thì rất là gay gắt. Với lại, được cái, là mình phối hợp được nhiều ban ngành. Không phải mình chỉ làm việc với cấp lãnh đạo Tỉnh, mà minh còn trực tiếp làm việc với các Ban trực thuộc Tỉnh, các phòng chuyên môn, nhờ thế công việc mới nhanh được.

Người trò chuyện

– Lúc ông đi lo công việc như vậy thì ông đi một mình hay có ai bên Tòa Giám mục đi với ông?

Ông Chánh:

-Một mình em.

Người trò chuyện

– Nhưng làm sao người ta tin ông để làm việc được?

Ông Chánh:

-Thứ nhất là, đầu tiên Đức cha cho em một cái giấy ủy quyền, thứ hai là người ta cũng biết mình là Trưởng Ban Hành giáo của Giáo phận rồi. Với lại, trước đó mình đã quen biết với họ.

Người trò chuyện

-Trước khi làm việc, ông có quen thân nhiều các vị trong cơ quan Nhà nước không, các vị ở địa phương, ở các phòng ban, ở Ủy ban Nhân dân Tỉnh chẳng hạn?

Ông Chánh:

-Thưc sự ra quen thân nhiều các ông ấy là sau khi mình đi giao dịch về công việc của Giáo phận. Mình gặp họ nhiều lần thành ra quen thân thôi.

Người trò chuyện

– Nhưng mà cái độ thân tình thì có nhiều không? Tức là chỗ thân tình cá nhân, mà vì cái tình thân ấy, họ giải quyết công việc cho mình, thì cái thân tình ấy có nhiều không?

Ông Chánh:

-Vấn đề đó, thực sự là ơn Chúa. Em không có giao tiếp với họ trên bàn nhậu Bởi vì mình không nhậu được. Cà phê lại càng không. Mối quan hệ tình thân của mình với họ là ở cái khác. Thí dụ những dịp lễ, tết, mình đến thăm viếng họ. Em đi với Tòa Giám mục chúc tết chung, rồi mình gặp gỡ riêng. Họ quý cái chân tình của mình, họ thấy được sự trung thực của mình trong làm việc, nhất là việc em làm không phải là việc riêng, cũng chẳng có lợi lộc riêng tư gì, tất cả là vì việc chung của Giáo phận. Họ hiểu vậy, thành ra họ quý mến mình.  Em thấy có điều đặc biệt này là, họ rất quý mến Đức cha Đaminh, họ trọng cái nhân cách của Đức cha, họ thấy được tầm vóc của Đức cha, họ nhìn ra được những việc Đức cha làm là có những giá trị tốt cho văn hóa, cho xã hội, thành ra, khi em giao tiếp với họ, em có được ảnh hưởng rất lớn của Đức cha phía sau, nên công việc em làm mới được như vậy.

Người trò truyện:

– Đức cha Đaminh có đi gặp gỡ giao tiếp với các vị ấy nhiều không?

Ông Chánh lắc đầu:

-Không Không, để thầy có thể hiểu rõ được uy tín và ảnh hưởng của Đức cha Đaminh với chính quyền trung ương, địa phương em có thể tóm tắt như sau:

Uy tín và ảnh hưởng của Đức cha Đaminh khởi đi từ cuộc gặp gỡ với ông Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Phạm Thế Duyệt vào ngày 29.4.2005 tại Tòa Giám mục. Dịp ấy ông vào dự mit tinh tại thành phố Hồ Chí Minh kỷ niệm ngày thống nhất đất nước. Ông đến thăm Tòa Giám mục, nhân trước đó ông có nhận được bản báo cáo tổng kết của Ban Bác ái Xã hội Giáo phận. Em nhớ là bản tổng kết được 54 tỷ đồng. Ông đến thăm chia sẻ và khích lệ người Công giáo Giáo phận.

Trong cuộc gặp gỡ đầu tiên này, ông tỏ ra rất quý mến và cảm phục việc lãnh đạo của Đức cha Đaminh, nhất là được nghe phát biểu rất chân thành của Đức cha Đaminh.

Đức cha Đaminh nói: “Bác ái là bản chất của người Công giáo. Người Công giáo không làm việc bác ái là đánh mất bản chất của mình. Chúng tôi sẽ vận động cho người Công giáo ngày càng gia tăng làm việc bác ái giúp mọi người không phân biệt”. Ngài xin chính quyền tạo điều kiện để người Công giáo làm việc bác ái, làm những công việc lợi ích cho dân, làm giàu đẹp cho đất nước.

Nghe Đức cha Đaminh nói, ông rất hài lòng và ông nói: “Các Cụ cứ lo việc tôn giáo cho tốt còn việc xã hội để chúng tôi lo”.

Sau cuộc tiếp xúc, ông Chủ tịch Phạm Thế Duyệt còn đi thực địa một vài giáo xứ xem công việc bác ái của họ có trùng khớp với bản báo cáo hay không!

Ngoài ra, còn hai ba lần ông Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam thử thách việc bác ái cụ thể của Giáo phận như việc giúp đỡ đồng bào Sơn La di dời để lấy đất làm thủy điện Sơn La-Hòa Bình, hay việc cứu trợ những thuyền nhân ở Thanh Hóa lên đất liền định cư. Họ đã lênh đênh trên thuyền từ đời cha đến đời con thời vua quan cấm đạo. Và còn một lần nữa giúp cho một học sinh dân tộc, xin cá nhân ông Chủ tịch đóng học phí trọn khóa.

Qua những lần thử thách đó ông Chủ tịch rất quý mến và tin tưởng Đức cha Đaminh. Ông đã giúp đỡ nhiều cho việc phân chia Giáo phận mới Bà Rịa mà Hội đồng Giám mục Việt Nam đã đề nghị từ lâu. Hay việc thành lập Chủng viện Xuân Lộc mà Đức cha Phaolô-Maria cũng đã xin từ lâu, kể cả trường nghề Hòa Bình, trường nghề duy nhất cùa Giáo phận và có thể nói là duy nhất của Giáo hội Việt Nam, việc tái lập Ban Bác ái Xã hội Caritas Việt Nam đã ngừng trên 35 năm.

Ngoài ra ông Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam còn giới thiệu Đức cha Đaminh cho các vị lãnh đạo Chính phủ trong nhiều dịp. Cụ thể trong dịp đầu năm 2006 khi Đức cha Đaminh gọi điện chúc mừng năm mới ông, ông đáp: “Tôi đang ngồi uống rượu “thánh” của Cụ cho với các vị lãnh đạo đây”.

Có thể nói nhờ tình cảm đặc biệt của ông Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và lời giới thiệu Đức cha Đaminh cho các vị lãnh đạo Trung ương nhất là các vị lãnh đạo Ban Tôn giáo, Ban dân vận, Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, nên từ Trung ương đến địa phương đều quý mến Đức cha Đaminh.

Hơn nữa trong những dịp viếng thăm của các vị lãnh đạo Trung ương, Tỉnh, kể cả những dịp viếng thăm của các vị lãnh đạo tôn giáo như dịp Đức Hồng y Thánh bộ Truyền giáo đến Tòa Giám mục. Đức cha Đaminh cũng cho em được tham dự, nhất là được cụng ly với các vị lãnh đạo Chính quyền trong các bữa tiệc mừng. Vì Đức cha Đaminh không biết uống rượu. Nhờ vậy quý vị lãnh đạo Chính quyền Trung ương, Tỉnh, địa phương biết em, ngoài ra nhờ giấy giới thiệu của Đức cha Đaminh cho Em với tư cách là Trưởng Ban Hành giáo- Giáo phận, đại diện Đức cha để liên hệ với Chính quyền.

Người trò chuyện

– Như vậy, có phải nhờ ủy quyền của Đức cha Đaminh mà ông có thể giao tiếp với các cấp?

Ông Chánh:

-Dạ, đúng vậy…

Người trò chuyện

– Chắc ông phải đi lại rất nhiều?

Ông Chánh:

-Dạ, liên hệ đủ thứ ban ngành.

Người trò chuyện

– Ông liên hệ các ban ngành ở đây, còn ở ngoài Trung ương thì ai đi?

Ông Chánh:

-Em cũng đi luôn.

Người đàm thoại ngạc nhiên:

-Ông cũng đi luôn? Ra ngoài đó ông đi một mình hay đi với ai?

Ông Chánh:

-Em đi một mình.

– Ông giỏi thật? Sao ông quen ngoài đó để ra giao tiếp với họ được?

-Thực sự ra với Ban Tôn giáo ngoài đó, thí dụ, mỗi lần họ vào đây họ thăm, thì mình biết người này làm chức vụ này, người kia làm chức vụ kia. Chính trong cái nối kết ấy, mình hỏi thăm, mình xin số điện thoại, và trao đổi với nhau.

Người trò chuyện

– Ra ngoài đó ông gặp họ ở nhà riêng hay cơ quan?

-Đến cơ quan. Em ra ngoài đó, chủ yếu là chúc tết. Năm nào cũng đi

– Việc thăm chúc tết là bình thường, còn ông làm việc lúc nào?

-Làm việc chủ yếu bằng điện thoại, hoặc gửi email.

-Về mặt hành chính thì có tờ trình văn bản?

-Vâng, phải làm việc bằng văn bản hành chính, tờ trình. Còn giao tiếp thì qua điện thoại hoặc qua thư, hoặc là gặp gỡ khi các anh ấy vào đây. Có khi họ vào công tác ở thành phố Hồ Chí Minh. A lô một cái, mình gặp ở trên đó.

Người trò chuyện

– Như trường hợp ông Nguyễn Thiện Nhân (Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam), ông Nguyễn Xuân Phúc (lúc ấy là Phó Thủ tướng) vào đây thì mình có liên hệ trước không?

Ông Chánh:

-Các vị ấy đi theo đường chính ngạch. Họ họ báo với Tỉnh là đến Tòa Giám mục chúc tết.

-Ông Nguyễn Thiện Nhân và ông Nguyễn Xuân Phúc về đây, họ có lên Núi Cúi lần nào chưa?

-Chưa chưa!

-Nếu ra Trung ương thì ông gặp ai?

-Nếu ra Trung ương, thì đến Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Ban Dân vận Trung ương, Ban Tôn giáo Chính phủ

Người trò truyện:

-Việc ông Nguyễn Thiện Nhân (Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam) chuẩn thuận cho mình 22 hecta thì mình làm thế nào?

Ông Chánh:

-Mình có gửi tờ trình. Cụ thể là thế này. Mình ra ngoài đó gặp gỡ, trao đổi, trình bày nguyện vọng của mình, và gửi những tờ trình. Sau khi ông Nguyễn Thiện Nhân vào đây, ông đã nắm bắt được vấn đề nên có ý kiến chuẩn thuận của Mặt Trận.

Người trò chuyện

– Khi giao tiếp với ông Nguyễn Thiện Nhân thì ông trực tiếp hay qua văn phòng của ông ấy?

Ông Chánh:

-Phải qua văn phòng chứ, rồi gặp anh Trình (Lê Bá Trình- Phó Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam).

Ngưng một chút, ông Chánh nói tiếp:

Ban Dân vận Trung ương cũng vậy. Qua văn phòng rồi gặp anh Nguyễn Mạnh Hùng, Phó Trưởng Ban Dân vận Trung ương.

Người trò chuyện

-Còn bên Quân khu 7 thì sao?

Ông Chánh:

-Về quân khu 7, trước đây anh chỉ huy trưởng của Đồng Nai, anh lên làm Tư lệnh Quân Khu 7. Có thuận lợi cho mình khi liên hệ lên trên đó. Thường là, tất cả các văn bản, Ủy ban Nhân dân Tỉnh sẽ gửi cho các Ban, Ngành, trong đó có lấy ý kiến của Quân Khu 7, đại diện Bộ Quốc phòng trong này. Chỗ Tỉnh đội sẽ có tờ trình lên Bộ Quốc phòng, mà trực thuộc là Quân Khu 7. Quân Khu 7 cũng đồng thuận nhất trí vì, họ biết khu vực này, và họ cũng hiểu công trình của mình sẽ góp phần phát triển kinh tế xã hội, góp phần giữ gìn an ninh trật tự, họ cũng đồng thuận.

Người trò chuyện

-Tức là mình làm việc trước với họ rồi, nên khi Tỉnh chuyển hồ sơ qua, thì họ đã nắm được vấn đề và họ đồng thuận? Công nhận ông giỏi thiệt!

Ông Chánh:

-Thực ra là ý Chúa. Còn em thì em chỉ làm theo lương tâm của mình là một người Công giáo, làm theo sự thôi thúc của trách nhiệm với Giáo phận (với tư cách là Trưởng Ban hành giáo-Giáo phận) và đặc biệt là lòng yêu thương và sự ủy thác của Đức cha Đaminh.

Người trò chuyện

-Vâng, nói theo Đức cha Đaminh, “Việc Chúa muốn, Chúa làm”. Chúa dùng cơ hội, hoàn cảnh, con người để thực hiện việc của Chúa.

Ông Chánh:

-Thầy chưa thấy hết cái phức tạp của vấn đề đâu. Phức tạp lắm!

Người trò chuyện:

-Tôi tưởng vậy là xong rồi?

Ông Chánh:

-Chưa chưa! Khi mà đụng vào công trình tôn giáo, đất mới được giao với số lượng lớn, nó đụng tới vấn đề cấp phép quy hoạch. Cả một vấn đề! Ngày xưa không có thủ tục cấp phép quy hoạch. Bây giờ quy định phải cấp phép quy hoạch. Mà cấp phép quy hoạch thì thời gian nó kéo dài, rất là lâu. Việc giải quyết vấn đề mất 6 tháng, một năm, hai năm là bình thường. Việc cấp phép quy hoạch này là một cái bước mới rất khó.

Rồi ông Chánh kể:

-Mình lại phải mày mò xem việc xin cấp phép quy hoạch là làm thế nào? Quy trình là như thế này: Trước khi cấp phép quy hoạch lại phải được đánh giá tác động môi trường, bảo vệ môi trường, lại phải làm việc với một đơn vị khác, lại thủ tục, giải trình, đi lại và chờ đợi. Khi người ta họp về quy hoạch, hồ sơ phải có đánh giá tác động môi trường. Có cái đó, xong rồi mới đưa vào cấp phép, chuẩn bị hồ sơ cấp phép sau. Em phải liên hệ hợp đồng với bên Chi cục Bảo vệ Môi trường trực thuộc Sở Tài nguyên Môi trường cho nó nhanh. Sau khi trao đổi với Chi cục Bảo vệ Môi trường, mình ký hợp đồng xong và bắt đầu đi làm hồ sơ.

Người trò chuyện

-Vậy là xong rồi phải không, thưa ông Chánh:

Ông Chánh:

-Chưa chưa, còn lắm nhiêu khê. Họ bảo bây giờ muốn làm hồ sơ cho nó nhanh, nguyên cái công bố ở dưới xã là 40 ngày. Chi cục họ xuống đo đạc, thử đất, xong rồi làm hồ sơ. Họ đưa hồ sơ cho mình đem về xã ký. Khi hồ sơ đã xong, họ họp hội đồng, mời tất cả các Giáo sư, Tiến sĩ về đánh giá tác động môi trường. Họp hội đồng rồi, có những gì cần chỉnh sửa, người ta báo thì mình phải chỉnh sửa lại, Chi cục phải làm lại, được rồi, mới trình cho Sở Tài nguyên, Sở Tài nguyên mới trình cho Tỉnh ký giấy đánh giá tác động môi trường, rồi mới bổ sung  vào hồ sơ cấp phép.

Người trò truyện:

-Sao mà lắm thủ tục nhiêu khê quá vậy?

Ông Chánh kể tiếp:

– Trước cái đánh giá tác động môi trường, việc mình đi đường điện cũng vậy. Cái đường điện của mình thuộc hai huyện. Ba mét bên này thuộc huyện Định Quán, bốn mét bên kia thuộc huyện Thống Nhất. Đường điện của mình nó nằm bên Định Quán. Lúc đó họ cũng bắt mình phải có kế hoạch bảo vệ môi trường, đi đường điện cũng phải bảo vệ môi trường. Mà đường điện lại nằm giữa hai huyện, nên huyện không cấp giấy được, lại phải lên tỉnh. Cũng phải lên tỉnh cả gần tháng trời.

Người trò chuyện

-Khi được chấp thuận đánh giá tác động môi trường rồi thì hồ sơ xin cấp phép của mình được thông qua chưa?

Ông Chánh:

-Khi có giấy đánh giá tác động môi trường, bảo vệ môi trường rồi, mình cũng trao đổi với các anh lãnh đạo Tỉnh xin cấp phép cho kịp thời gian. Tỉnh chỉ đạo cho bên Sở Xây dựng đồng hành, nhận hồ sơ cho người ta để cấp phép quy hoạch cho nó kịp. Kỳ đó mình tính 15. 8 là lễ khởi công mà. Khi nộp hồ sơ còn vướng chưa làm quy hoạch, qua 15/8 rồi mà cũng chưa có, tới tháng 11, chủ trương của Tỉnh là có hết tất cả rồi. Bên Sở Xây dựng trình Ủy Ban Nhân dân Tỉnh ký giấy quy hoạch, mình cũng chậm trễ mất gần một tháng trời. Vì họ phải xin ý kiến chủ trương lại. Lãnh đạo Tỉnh phải họp lại, thống nhất chủ trương với các ban ngành. Ông Phó Chủ tịch sẽ ký giấy phép, nhưng ông ấy đi công tác suốt, tới gần ngày lễ rồi vẫn chưa có, em lại làm tờ trình, gửi cho Bí thư tỉnh, Chủ tịch tỉnh, Ban Tôn giáo tỉnh. Em nêu lý do: Hồ sơ đã nộp, hẹn một tháng mấy rồi, mà chưa nhận được giấy phép. Thế là gửi đi ngày hôm trước, ngày hôm sau, là lễ 22.11, lễ NGÀY GIÁO PHẬN, mình nhận được giấy phép kịp đúng ngày lễ.

Người trò truyện:

-Đúng là nín thở! Không ngờ công việc phức tạp và nhiêu khê đến vậy. Qua những sự việc như vậy, ông rút ra được những vấn đề gì không? Chẳng hạn làm thế nào để mình có thể xin được quyết định giao đất, quyết định cho phép xây dựng công trình?

Ông Chánh:

-Em chỉ nói về phía em, về phía xã hội thôi nha. Được cái, là mình làm việc, giao tiếp rất hài hòa trong các ban ngành, đồng bộ cấp trên, cấp dưới. Với cấp dưới, mình xin họ tư vấn cho mình những cái gì thuộc về thủ tục hồ sơ. Mình cũng trao đổi công việc của mình để họ hiểu và tham mưu báo cáo cho lãnh đạo, rồi lãnh đạo của họ mới chuyển lên Tỉnh. Mình cũng quen các cấp lãnh đạo trên tỉnh, cái gì vướng mắc là mình xin ý kiến các vị ấy. Các vị ấy chỉ đạo cho các ban ngành ở dưới giúp đỡ mình, nhờ thế công việc mới có bước tiến.

Người trò chuyện

-Về mặt làm giấy tờ, hồ sơ hành chính, ai làm cho ông?

Ông Chánh:

-Hầu như tất cả giấy tờ hành chính, hồ sơ, thủ tục em tự tìm hiểu và soạn thảo tất cả. Em gởi lên cho Đức cha xem, xin ngài hoàn chỉnh. Sửa xong rồi thì đem qua văn phòng đánh máy. Em gửi đi và theo dõi việc các cơ quan giải quyết hồ sơ.

Người trò chuyện

– Trong quá trình ông làm việc, giao tiếp với chính quyền, thì cái khó khăn nhất của ông là cái gì?

Ông Chánh:

-Thầy muốn nói về khó khăn gì? Thực sự ra chưa có cái gì gặp khó khăn cả. Khó khăn là vướng theo quy định, mà vì vướng những cái quy định đó nên nó mất thời gian của mình. Khó khăn đối với bên họ là một phần, mà bên mình cũng là một phần. Chẳng hạn, vì cái bản vẽ mình bị chậm, đâm ra nó cũng ảnh hưởng. Nhưng được cái là khi mình có vấn đề gì, thay vì mình phải có đầy đủ mọi thủ tục mới nộp được, thì mình xin với lãnh đạo Tỉnh, Tỉnh chỉ đạo xuống Sở Xây dựng nhận hồ sơ để xem trước. Có cái gì cần sửa, họ cho mình biết, mình chỉnh sửa lại. Khi mình có đầy đủ giấy tờ nộp vào là người ta giải quyết nhanh.

Người trò chuyện

– Họ có nghi ngại gì về mặt chính trị không? Khi mình làm những công trình lớn như thế này?

Ông Chánh:

-Không, họ không ngại chính trị. Đối với Nhà nước, với tôn giáo họ không ngại chính trị lắm đâu, nhưng mà họ chưa hiểu được hết cái vấn đề, thí dụ để làm gì? Dĩ nhiên họ biết là Trung tâm hành hương, thế nhưng mà họ chưa biết cái mức độ mình làm nó như thế nào…

Người trò chuyện

– Tức là chưa hiểu rõ quy mô thế nào, mục đích xây dựng Trung tâm để làm gì, và khi đi vào hoạt động, Trung tâm sẽ tạo ra ảnh hưởng xã hội, văn hóa như thế nào? Phải vậy không, thưa ông?

Ông Chánh:

-Đấy, cho nên họ ngại là ngại vấn đề đó. Chẳng hạn như trước đây, mình xin xây dựng Tòa Giám mục, là cả một vấn đề khó khăn. Khó khăn từ mọi phía. Còn bây giờ, mình có nhiều thuận lợi. Thứ nhất là họ hiểu rõ việc mình làm. Cái thuận lợi thứ hai là, con người của Đức cha Đaminh, kể cả từ Trung ương đến địa phương, khi gặp gỡ, gần gũi, đều quý mến kính trọng cái nhân cách, bản chất của ngài. Thứ ba nữa là, Giáo phận Xuân Lộc đã tổ chức những hội nghị, những đại lễ, tất cả đều thành công tốt đẹp, an ninh trật tự rất tốt. Cái đó người ta lại phục, người ta tin tưởng, nó thuận lợi cho mình. Có sự hỗ tương hai bên.

Người trò chuyện

– Trong khi ông giao tiếp như vậy, mối quan hệ cá nhân của ông với các cơ quan ban ngành, tình thân giữa ông với các vị trong bộ máy chính quyền có ảnh hưởng đến quyết định họ dành cho Tòa Giám mục không?

Ông Chánh:

-Có chứ!

Người trò truyện:

-Ảnh hưởng bao nhiêu phẩn trăm? 70% không? Ý tôi muốn nói là tình cảm cá nhân đối với người giao tiếp, tức là cái thân tình cá nhân, cái đó nó có ảnh hưởng không?

Ông Chánh:

-Không lượng định được, vì kết quả công việc là do mối quan hệ rộng lớn cả về chính trị, xã hội, văn hóa của Giáo phận đối với cộng đồng xã hội trong tầm vóc quốc gia; lại nữa, còn ảnh hưởng của Đức cha, chủ chăn của một Giáo phận có tới một triệu giáo dân. Tất nhiên Nhà nước hiểu được vai trò của Đức cha đối với một triệu giáo dân, hơn nữa trong cả Hội đồng Giám mục. Những cái đó có ảnh hưởng sâu xa và mạnh mẽ trong mối tương quan tôn giáo và chính trị. Riêng phần em, em là người đại diện Giáo phận trực tiếp lo hồ sơ, thì những thân tình cá nhân có giúp cho công việc của em được dễ dàng hơn, so với cách làm việc chỉ chạy theo hành chính.

Nó có cái thân tình như thế này, cái gì mà mình cần nói thì mình gặp, và chính cái gặp gỡ đó mình mới nói hết được. Điện thoại thì mình không nói được hết ý. Với những cái nối kết như vậy, họ có vấn đề gì cần trình bày với các ngài, thì qua em, họ nói với em, em sẽ trình bày với Đức cha trước, thế này thế kia, khi gặp gỡ với nhau trao đổi, nó rất nhanh, thuận lợi, cái gì được, không được thì báo cho nhau trước để mà không có đụng, đối thoại không đối đầu, nó là như vậy, vì mình là một cái đầu mối kết hợp cả hai, có sự tin tưởng nên nó thuận lợi.

Người trò chuyện

-Ông ở Tân Mai phải không? Gia đình trước nay làm công việc gì mà ông quen thân bên chính quyền nhiều vậy?

Ông Chánh:

-Không, hồi xưa em không có làm gì cả. Từ hồi làm Ban Hành giáo thì em mới quen. Hồi trước mỗi năm, tới lễ Giáng Sinh, giống như Tòa Giám mục, Ban Hành giáo Tân Mai có mời lãnh đạo Chính quyển thành phố về dự. Nhờ đó mà quen biết. Rồi sau này trực tiếp lo công việc, phải đi lại với các anh ấy nhiều lần, người ta thấy mình hiền lành, thật thà, thành ra quen thân. Cái chính là mình chân thành làm việc Giáo phận, và họ ngày càng hiểu Giáo phận hơn, nên họ giải quyết công việc cho mình.

Có lần lãnh đạo tỉnh xuống thăm Tòa Giám mục, chương trình của họ là thăm Tòa Giám mục, Đại Chủng viện, Nhà Truyền thống rồi về. Ngay sau khi xong nghi thức chúc mừng nhau, thấy có sự vui vẻ, em mới ngỏ với Đức cha Đaminh:- Thưa Đức cha, nhân dịp này, mình mời Bí Thư dùng cơm. Đức cha đồng ý. Em biết ông ấy đã hẹn ở ngoài rồi. Trong khi vui vẻ, mình gợi ý mời cả đoàn. Thấy cái tình của mình, Bí Thư nhất trí vui vẻ. Khi ngồi trong bàn cơm, Đức cha tiếp ông ấy, thân tình vui vẻ như một gia đình. Mọi việc mở ra một cái hướng khác liền. Bí Thư và Chủ tịch xuống bao giờ cũng có các Ban, Ngành đi theo. Nhờ đó mà mình quen thân tất cả. Ban Tôn giáo tỉnh bảo, bây giờ đi các nơi, người ta cứ hỏi tại sao Đồng Nai của ông lại thoáng thế này, thế nọ, thế kia? –Thì các vị cứ về Đồng Nai mà xem.

Cả hai chúng tôi cùng cười vui vẻ, cám ơn Chúa đã cho Giáo phận những người nhiệt thành làm việc Chúa, âm thầm như ông Chánh đây.

Đã mất nhiều thời gian của ông Trưởng Ban Hành giáo-Giáo phận, tôi chia tay ông với tất cả sự quý mến và cảm phục:

– Cám ơn ông. Xin Chúa trả công cho ông bội phần. Kính chúc ông vui, khỏe để tiếp tục công việc của Giáo phận. Còn nhiều vất vả và hy sinh ông ạ!

________________

Phụ lục 1

Quyết định về việc giao đất

                            để xây dựng công trình tôn giáo

                         tại xã Gia Tân 1, huyện Thống Nhất

 

Ngày 16/7/2018, UBND tỉnh Đồng Nai ban hành Quyết định số 2432/QĐ-UBND về việc giao đất để xây dựng công trình tôn giáo tại xã Gia Tân 1, huyện Thống Nhất.

 

Chấp thuận giao 136.270,7m2 đất thuộc các thửa đất số 41, 57, 63, 64, 65,70,71, 72, 73, 74, 75, 76, 92, 93, 94, 109, 110, tờ bản đồ số 5 và mỗi phần các thửa đất số 42, 38, 39, 40, 54, 15, 77, 79, 80, 91, 102, 108, 111, 115 tờ bản đồ địa chính số 5 xã Gia Tân 1, huyện Thống Nhất cho Trung tâm Đức Mẹ Núi Cúi để sử dụng vào mục đích đất cơ sở tôn giáo (xây dựng các công trình tôn giáo).

– Hình thức giao đất: Nhà nước giao đất không thu tiền sử dụng đất.

– Thời hạn sử dụng đất: Lâu dài.

– Vị trí, ranh giới khu đất được xác định trích lục và đo chỉnh lý thửa đất bản đồ địa chính số 4916/2017, số 3526/2017 tỷ lệ 1/1000 do Văn phòng Đăng ký đất đai tỉnh thực hiện ngày 24/4/2017 và ngày 18/5/2017 (kèm theo).

Quyết định này có hiệu lực từ ngày ký ban hành và thay thế Quyết định số 2519/QĐ-UBND ngày 28/5/2015 của UBND tỉnh.

Chánh Văn phòng UBND tỉnh, Giám đốc các Sở: Tài nguyên và Môi trường, Xây dựng, Tài chính, Nội vụ, Sở Thông tin và Truyền thông; Cục trưởng Cục thuế; Trưởng Ban Tôn giáo; chủ tịch UBND huyện Thống Nhất, Trưởng Phòng Tài nguyên và Môi trường huyện Thống Nhất, Chủ tịch UBND xã Gia Tân 1, Trung tâm Đức Mẹ Núi Cúi, các tổ chức và cá nhân liên quan có trách nhiệm thi hành Quyết định này.

Đính kèm: Quyết định số 2432/QĐ-UBND.

Như Quỳnh

https://www.dongnai.gov.vn/pages/newsdetail.aspx?NewsId=160781&CatId=107https://www.dongnai.gov.vn/pages/newsdetail.aspx?NewsId=160781&CatId=107

______________________

Phụ lục 2

Quyết định về việc phê duyệt quy hoạch chi tiết

                 xây dựng tỷ lệ 1/500 Trung tâm Đức Mẹ Núi Cúi,

                      xã Gia Tân 1, huyện Thống Nhất

 

Ngày 22/11/2018, UBND tỉnh ban hành Quyết định số 4148/QĐ-UBND về việc phê duyệt quy hoạch chi tiết xây dựng tỷ lệ 1/500 Trung tâm Đức mẹ Núi Cúi, xã Gia Tân 1, huyện Thống Nhất.

Phê duyệt quy hoạch chi tiết xây dựng tỷ lệ 1/500 Trung tâm Đức Mẹ Núi Cúi, xã Gia Tân 1, huyện Thống Nhất. Khu vực quy hoạch thuộc xã Gia Tân 1, huyện Thống Nhất, tỉnh Đồng Nai (được xác định tại Trích lục và đo chỉnh lý thửa đất bản đồ địa chính số 3526/2017, tỷ lệ 1/1.000 do Văn phòng Đăng ký Đất đai tỉnh thực hiện ngày 18/5/2017).

Quyết định này có hiệu lực kể từ ngày ký ban hành; Các cơ quan, đơn vị, địa phương, tổ chức có liên quan chịu trách nhiệm thi hành Quyết định này.

Đính kèm: Quyết định số 4148/QĐ-UBND.

Như Quỳnh

https://www.dongnai.gov.vn/Pages/newsdetail.aspx?NewsId=163158&CatId=107

 

 

 

__________